THÔI THÌ...THÌ CỨ ĐƯỜI ƯƠI,TIÊU DAO RỪNG RÚ NỤ CƯỜI NGUYÊN SƠ..!CÁM ƠN CÁC BAN ĐÃ GHÉ THĂM,ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

PHÚ VU LAN !

 
PHÚ VU LAN !
(Kính dâng Hương Linh những Bà Mẹ Quê đã qua đời !)

NHỚ MẸ!

Cơn may lất phất - đàn cầu siêu giải tội hương hồn
Giọt ngâu lay bay - pháp báo hiếu vu lan thắng hội!
Sầu xuân trước Mẹ cởi hạc cao đăng
Tủi thu nay con dâng văn hối lỗi

Nhớ Mẹ xưa !

Buồn thân thục nữ khi nhà cửa tả tơi
Tủi phận thuyền quyên lúc xóm làng chìm nổi
Dù là nữ tử, luôn băn khoăn nguồn cội giống nòi,
Chẳng phải nam nhi, vẫn đau đáu – tông đường dòng dõi.

Thừa hưởng gia phong dạy dỗ - vào thềm, gọi dạ trình vâng,
Tuân hành nền nếp bảo ban - ra ngõ, kêu thưa nghe hỏi.

Thương kính thay!

Mẹ xuất giá - cũng được chỗ môn đăng,
Người vu quy- thường nhằm nơi hộ đối.

Câu tứ đức - Mẹ chăm nuôi nam nữ tử tôn, giáo niên chỉ ấu, rạng rỡ gia nương,
Chữ tam tòng - Người phụng dưỡng tứ thân phụ mẫu,đưa lão tiễn già, vẻ vang nguồn cội.

Mười tám đã sanh con trưởng, chưa qua kiêng ,miệng nhai cơm búng đã tất bật tay xách vai mang,
Bốn mươi dư có đứa sau, vẫn còn cữ, lưỡi lừa cá xương mà vội vàng lưng khom đầu đội.

Khổ thân mẹ ngày phơi bóng, cấy mướn đổi cơm, lo bên trái đứa sài đứa đẹn, hậu vận đày đọa tối tăm
Thương phận người đêm chong đèn, vá thuê* bòn thuốc, chăm phía phải thằng sởi thằng ban, tương lai mịt mù trôi nổi.

Rủi mấy đứa đậu mùa dịch bệnh, từ tạ oan khiên, héo hon lòng Mẹ, thảm quá trời ơi!
Sót nhiêu thằng khói lửa chiến tranh, chia lìa tức tưởi, chua xót hồn cha, tội chưa đất hỡi…!?

Hỡi Mẹ ơi!

Sáu mươi tuổi Mẹ nhẹ gót về cõi liên trì
Mười hai xuân con dấn thân trú bờ cát bụi.
Vĩnh biệt Mẹ, trời đất cảm thương
Tiễn đưa người, nước mây hờn dỗi !

Chín tháng cưu mang cúc dục, mấy muôn kiếp đền đáp mới xong
Ba năm bú mớm cù lao, biết bao đời báo bồi cho nổi!
Tội bất hiếu chính là con đó, khổ thân Cha tàn lụi khô cằn,
Đồ vong ơn cũng tại nó đây, sầu dáng Mẹ, nhạt phai già cỗi

Thương kính thay!

Còn tại thế nhún nhường hòa nhã, gương tốt mãi lưu…
Lúc sanh tiền nhẫn nhịn khiêm cung - hương thơm còn gởi..!
Với làng mạc sức xây sức dựng, lòng bao dung chẳng ngại thế gia,
Cùng xóm giềng tay đắp tay bồi, tâm độ lượng không nề cai đội.

Dãi nắng hạ phơi mình cùng đất, vai gánh vai gồng, dụm dành không đủ , xót xa quay quắt triền miên
Dầm mưa đông bán mạng cùng trời, lưng đai lưng cõng, bòn mót chẳng dư, đớn đau cằn cỗi

Nhân nay !

Đón mùa tự tứ, phụng đề hai chữ cầu xin
Gặp buổi giải oan, kính viết mấy câu sám hối
Mai đây nguyện bỏ tâm tàm quý, sửa tánh bớt sai lầm
Mốt nọ xin chừa ý tham sân, giục lòng luôn sửa lỗi.

Lòng sám tội liền tiêu
Tội tòng do tâm khởi…!

Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Nguyện xin cửu huyền thất tổ
Cha Mẹ nhiều đời – vãng sanh cực lạc

Thượng văn cúng dường


LĐM Phụng bút!

*Thế kỷ trước ở miền quê thường đi vá áo quần thuê


                                  x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

BUÔNG-THƠ XƯỚNG HỌA

 
BUÔNG!
Buông bớt thiệt hơn ngẫm sự đời
Buông điều đố kỵ giảm đầu môi
Buông điêu toa bịt lòng gian dối
Buông đãi bôi nuôi lưỡi kiệm lời
Buông ghét ganh cho gần gũi bạn
Buông cừu hận  để cận thân người
Buông đi để được cầm thanh thản
Buông xả hết rồi thiệt thảnh thơi !
                                       LĐM
BÀI HỌA
HÃY
Hãy giữ lòng tin ở bạn đời
Hãy cho nàng mãi dáng hồng môi.
Hãy cùng làm lụng gây yên dạ
Hãy gắng lo toan nói nhẹ lời.
Hãy tạo niềm tin sâu mắt họ
Hãy ghi nét đẹp đậm tim người.
Hãy làm gương để con yêu kính
Hãy thả tâm hồn mọi lúc . . . thơi.
                        Trần Như Tùng  
BỎ
Nhớ chi quá khứ sống yêu đời
Bỏ lối chua ngoa tại miệng môi
Bỏ hết tham lam mưu kiếm chác
Bỏ đi lợi lộc kế làm lời
Bỏ qua thù hận tăng bè bạn
Bỏ lối giận hờn khỏe khoắn người
Bỏ lại những gì còn vướng bận
Đẩy lùi  buồn chán dạ thanh thơi
                       HỒ HẮC HẢI
XẢ!
Xả bỏ đừng say những thói đời
Xả buồn cho mướt thắm làn môi
Xả bao ức chế cho thơm giọng
Xả mấy cuồng mê giữ ngọt lời
Xả nghiệp trao tình là trọn đạo
Xả thân vì nghĩa bởi thương người
Xả buông một kiếp thuần ô trược
Xả hết lòng trong mát giếng thơi !
                                       Phan Tự Trí
"Giếng thơi" (có nơi gọi là: "Giếng khơi"): Giếng sâu.
"Thanh thơi": trong và sâu
BỎ

Bỏ hết hơn thua chuyện ở đờì
Bỏ bao dè xiểm ở trên môi
                                                                
Bỏ lòng đố kỵ câu ganh ghét
Bỏ thói a dua  nói lựa lời
Bỏ chuyện thị phi chào hỏi bạn
Bỏ điều oán hận ủi an người
Bỏ buông sẽ thấy nhiều vui vẻ
Bỏ được ‘’thất tình’’*  lắm thảnh thơi…
                                       NHÃ MY
 Thất tình
Hỷ: Vui mừng hớn hở trước sự việc như ý
Nộ: Quát tháo giận dữ trước việc bất như ý
Ai: Đau đớn khổ sở trước cảnh tang thương
Cụ: Sợ sệt thấy cảnh kinh khủng…sanh run sợ
Ái: Yêu thương ta, thương người, vật…
Ố: Ghét, ghét người, ghét vật vì không làm theo như ý mình, hoăc gây đau thương cho mình
Dục: Tham muốn mọi thứ theo như sở cầu của mình, tham muốn hoài chẳng muốn dừng.

ĐỪNG!
Đừng mất tình yêu với cuộc đời
Đừng lưu chữ “ghét” ở trên môi.
Đừng nên giận dỗi mà to tiếng
Đừng có hờn căm lại nặng lời.
Đừng muốn vượt qua đầu các bạn
Đừng mong đứng trước mặt bao người.
Đừng nêu gương xấu cho con cháu
Đừng để tâm hồn chẳng thảnh thơi…
                           Lê Trường Hưởng

NHẪN
Nhẫn thì qua mọi chuyện trong đời
Nhẫn để nghĩa tình mãi thắm tươi
Nhẫn xoá thị phi còn  khắc cốt
Nhẫn tan phiền muộn đã ghi lời
Nhẫn xây hạnh phúc tôi cùng bạn
Nhẫn tạo thân  yêu sống với người
Nhẫn được một giờ vui vạn kiếp
Nhẫn thêm tuổi thọ trí nhàn thơi
                              Trần Ngộ
                           x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

CẢM MÙA VU LAN


              Thơ Bình Thanh
               Thơ Bình Thanh
Từ ly ve đưa hè xa buồn vương
Thu sang lay bay heo may sầu thương
Mùa vu lan về vong nhân mong chờ
Song thân qua đời chơi vơi khôn lường

Mồ côi bao năm đeo bờ trần ai
Sông trôi tìm nguồn cay niềm tang thương
Ta bơi quanh dòng huơ chèo tàn phai
Cung tay mơ về nhen hồn từ đường

Thân chao muôn phương bu toa tang bồng
Tung hê tơi bời tuôn triền phù hư
Không ga chào mời bè trườn long đong
Trần thân nghìn trùng sương giăng sa mù

Chi bằng miền quê lê thân về nương
Nơi quên hơn thua đong đầy yêu thương
Dù đời cô miên tri ân  tươi lòng
Công ơn sanh thành bao la trùng dương

Thu quăng đìu hiu hư không mơ màng
Sầu chon von dâng tràn miền sơn khê
Chiêu hồn tâm yên dù nghe cung đàn
Tràng phan vu lan huyền vi nơi về !

                                              LĐM



Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

THƠ ĐƯỜNG-VU LAN



                            
ÂN CÚC DỤC!
Lời ru lan tỏa suốt con đường
Phẩm hạnh cao vời sáng tợ gương
Vất vả bán buôn chào vạn ngõ
Nhọc nhằn cấy hái lụy ngàn phương
Tam tòng vẹn nghĩa tươi nguồn cội
Tứ đức trọn tình thắm giọt sương
Chín chữ cù lao ngời đất nước
Trọng ân cúc dục lấy chi lường..!
                              Lê Đăng Mành


BẬC MẪU NGHI!

Nền nếp bao đời chói tợ gương
Công dung còn ngậm chữ can trường
Lên non chung sống bao cơn lũ
Xuống núi dưỡng chăm bấy vạt nương
Cày cấy phơi thân nào ngại gió
Gieo trồng dầm mạng nỏ nề sương
Mẫu nghi tứ đức ngời hiền phụ
Giữ đạo viên dung chẳng thể lường

                                  Lê Đăng Mành

              x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif