AN NHIÊN!
Ném đời vào giữa đảo điên
Hương vô ưu tỏa não phiền như không!
Tánh không trụ cửa bụi hồng
Mây phi tướng rụng hiện nguồn như lai
Vọng cầu chi ngõ tương lai
Cây quá khứ chết gốc mai một rồi
Hiện tại mầm nhú đây thôi
Nụ an lạc nứt kết chồi bình yên
Nhập cuộc dẫu gánh oan khiên
Nuôi ba tuệ dưỡng cây thiền đơm bông
Nhìn mây chết đuối bên dòng
Nhìn ta trôi giữa bềnh bồng tàn phai
Cầm đan nỗi khổ trên tay
Lùa cơn mộng cũ phơi ngoài ruộng mơ
Vườn xưa vun quén trồng thơ
Mực cô tịch vẫy chạm bờ an nhiên!
Như Thị