THÔI THÌ...THÌ CỨ ĐƯỜI ƯƠI,TIÊU DAO RỪNG RÚ NỤ CƯỜI NGUYÊN SƠ..!CÁM ƠN CÁC BAN ĐÃ GHÉ THĂM,ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018

CẢM NHẬN THI HỌA

CẢM NHẬN THI HỌA

Anh Chị Em thương mến, 
Thật không gì vui mừng hơn vì anh chị em đã dành rất nhiều tình cảm thương mến trao tặng Như Thu (NT) là mười lăm bài họa rất...rất ư tuyệt vời!  Mỗi bài mỗi vẻ lời thơ mượt mà, có nhiều ý nghĩa, vần điệu êm êm và hay lắm luôn!
Sáng nay, bỗng dưng NT tự hỏi tại sao mình không ghi lại lời cảm nhận chứ?  NT không dám và cũng không có ý bình luận thơ mà sẽ trích từ hai, ba đến năm câu của mỗi bài, rồi viết lại cảm nhận của mình. 
Vậy thì hôm nay NT xin mời anh chị em cùng các bạn thử xem những lời chân tình và mộc mạc của NT qua các bài họa lục bát như thế nào nhé!
Bài họa đầu tiên với tựa đề “Vắng Em” của anh Minh Hồ đã chứa một nỗi buồn man mác!  Tình yêu đôi lứa không được gần nhau, hỏi ai không buồn chứ? Tuy nhiên dù xa cách muôn trùng, dù ở bất cứ nơi đâu với lòng tin tưởng họ dành cho nhau 
Tình mong không tách đôi mình
Mình đây giữ vững lòng tin lâu rồi
Thật đáng yêu phải không nào?
Có một cô gái phải từ giã mẹ cha đi học xa nhà, xa người yêu thì nỗi“Nhớ Anh”không sao tránh được. Anh Nhật Hạ thương cảm và nói thay cho nàng. Mỗi sáng, phà Hậu Giang tấp nập người qua lại, nhìn con nước nhấp nhô cánh bèo, khiến lòng em dường như trống vắng...
Hậu Giang những buổi qua phà
Lênh đênh bèo dạt như là phận em
Bạn cũng đồng cảm cùng anh chứ, phải hôn?
Còn anh Lý Đức Quỳnh đã chia xẻ nỗi nhung nhớ khôn nguôi của ai đó...và cho đến khi đêm nay 
Đêm nay chạnh nhớ xưa nhiều 
đã được thể hiện qua bài họa “Không Nhau” rất rõ nét, bạn tôi có nhận ra chưa vậy?  Nếu chưa hãy cùng NT đọc tiếp 
Mây dùng dằng phía sao côi
Rất ư là thắm thiết và cũng rất lãng mạn, thi nhân đã mượn làn mây, ánh sao bày tỏ niềm thương nhớ để rồi
Hoang mang đuối mộng đôi hồi gọi em 
Nghe thương làm sao! 
Ngoài nét dịu dàng, dễ mến, nhưng khá cổ kính của Huế đã thu hút biết bao du khách, họ đều mơ để được một lần ra thăm cố đô Huế. Nhưng than ôi năm Mậu Thân cầu Trường Tiền Huế đã bị gãy!  Anh Như Thị đã nhắc và có hỏi rằng
Xuân tàn còn nhớ ít nhiều
Khơi tro ký ức lượm điêu linh gì 
được gửi gắm trong bài “Chuyện Tình Buồn”. Thảm họa quá đau lòng, chua xót làm sao vì đôi bờ ngăn cách để lại bao niềm nhớ thương, thương nhớ... 
Tan sương cầu gãy vài đi
Đôi bờ thương nhớ bóng thì thầm xa
Ôi sao mà buồn thế!
Nhờ ghi lại những dòng cảm nhận nầy, NT còn khám phá thêm bài của chị Trần Lệ Khánh, chị đã chọn hai từ "Em" cho tựa đề “Em Ơi..! Anh Nhớ Em..!”Sau đó chị dùng tiếp theo cho mỗi câu đến trọn bài. Quá tuyệt vời chị ơi! Nầy nhé:
Kể từ Em bước chân đi 
Nhớ nhung anh nhớ lạ kỳ...Em xa...
Cũng có khi cùng em môi kề môi...trữ tình lắm nữa đây nè
Nụ hôn Em đượm môi mềm
Hương thơm mái tóc Em êm ái tình.
Bạn nghĩ sao, ngọt ngào quá phải không?
Thời gian yêu nhau là thời kỳ đẹp nhất của đôi lứa: khi dạo phố hò hẹn tay trong tay, lúc lại giòn tan tiếng cười khúc khích...
Rồi có một ngày họ phải chia xa, buồn lắm...thương lắm...Do đó anh Song Quang mới trải lòng qua bài “Nhớ Anh”.  
Một sáng khi giã từ người yêu, chân còn bịn rịn khi bước xuống phà, nhưng vẫn không quên dặn nàng:
Từ đây, em hãy trọng mình,
Giử gìn sức khoẻ, chờ tin...anh rồi...
Nhưng cũng chưa hết đâu, bạn nghe nè
Chiêm bao anh ngủ nhiều hồi gọi tên.
Thương lắm nàng ơi!
Bất chợt đến, rồi cũng bất chợt đi... “Giọt Ngâu” đó mà!  Anh Phan Tự Trí vừa chia xẻ một mối tình ngang trái. 
Dẫu cho mùi tóc còn vương, lời hẹn còn đó nhưng bến tình nơi mô?
Còn vương thơm mái tóc mềm 
Còn neo lời hẹn, nào êm bến tình
Sau đó anh thì thầm an ủi 
Ngâu ơi thôi nhé giọt buồn...
Tiếng than day dứt buồn!
Hỏi ai muốn biết anh Phạm Kim Lợi giải thích Tình Yêu là gì không? Có phải là hai quả tim cùng đập chung nhịp, nỗi nhớ thương dạt dào, thắm thiết không thể thiếu nhau? Ước nguyện sống trọn đời, vẹn lòng chung thủy, chia xẻ buồn vui và biết lắng nghe nữa. 
Tuy nhiên chỉ một lần vắng em nơi bến phà, để lòng ai thấp thỏm, âu lo...tiếp theo vấy lên sự nghi ngờ, đánh mất niềm tin. 
Nghĩ rồi mình tự trách mình
Có khi lúc trước chẳng tin nhau rồi
Khi màn đêm buông xuống, thân đơn, gối lẻ, rồi tự trách mình, thầm tiếc nuối...em ơi!
Để giờ thân phải đơn côi!
Phải chi anh được như hồi có em
Hãy trân quý tình cảm, đừng để quá muộn màng!!! 
Mở đầu cho một mối “Tình Buồn” Minh Thúy đã khéo léo đưa vào lòng độc giả sự nhớ nhung ray rứt, lời than nẫu ruột...nhưng lại nỡ nào 
Xưa người ngoảnh mặt bỏ đi
Trời cao cũng thương cảm cho mối tình éo le, ngang trái, không hẹn ngày tương phùng, câu chung thủy...Chính vì vậy, ngài đã sụt sùi nhỏ dòng châu, nhưng có ai ngờ 
Mưa rơi thì lại nhớ nhiều 
Hiu hắt đèn khuya, vò võ phòng đơn, chăn lạnh, mãi thương nhớ, mãi đợi chờ, anh ở phương nào có thấu chăng?  Biết rằng đôi ngả đôi đường nhưng đêm nay vẫn
Đêm sâu soi cảnh bóng côi
Nghe tình len lén liên hồi về anh
Có lúc phải nghẹn ngào 
Tình ơi! dâng mãi nỗi buồn... 
Tiếp theo bạn hãy cùng NT đọc bài họa “Vắng Em”nầy nhé! Cùng xem tác giả muốn thể hiện điều chi, thắc mắc những gì khi không có em bên cạnh, ô thì ra là
Càng xa càng nhớ thương nhiều!
Giờ nầy chẳng biết em yêu làm gì?
Ngộ quá, nếu tính về địa lý khoảng cách giữa chị Song Mai Lý Lệ và Minh Thúy thì xa ngàn dặm, nhưng hồn thơ của hai nữ sĩ nầy ý tưởng thật giống nhau, có vài điểm tương đồng lắm!  Bạn xem thử nhé!
Chăn đơn gối lẻ đơn côi
Nhớ người anh khẻ bao hồi gọi tên!
Tuy nhiên chỉ có câu cuối thì khác một tí
Vắng em trời cũng buồn tênh!
Chắc bạn cũng đồng ý mà, đúng không?
“Còn Đâu” là tựa bài của anh Trịnh Cơ. Không biết những dòng thơ có phải chính là tâm sự của anh không?  Anh kể lại khi người yêu giận hờn đã rời xa anh từ dạo ấy, khiến lòng anh thương nhớ, ray rứt khôn nguôi...
Từ ngày nàng giận bỏ đi 
Lòng này ray rứt bởi vì chia xa
Trăng đã tàn, thân đơn, chăn lạnh, anh vẫn hoài hy vọng chờ đợi người xưa quay về.  Hy vọng càng cao, thất vọng càng nhiều, bóng chim tăm cá biết tìm nơi nao?  
Quá trễ rồi!!!
Chờ mong bóng nhạn đưa tin, trễ rồi !
Ôi chao buồn...
Nếu ai có bảo đa tình và lãng mạn chỉ dành cho lứa tuổi thanh xuân, thì NT sẽ cười thật to!  Này bạn, ngay từ giây phút nầy, tôi xin giới thiệu anh Thanh Trương, người đã vượt qua tám mươi mùa xuân rồi đấy!  Vần thơ “Nhớ Em” rất trữ tình, trong hai câu kèm dưới đây tác giả luôn nhấn mạnh từ "nhớ" 
Nhớ em nhớ cả lối đi
Nhớ lời em nói, thôi thì xót xa
rồi anh lại nghĩ lúc cùng người yêu sánh bước 
Tóc dài âu yếm vai mềm
Mùi hương thoang thoảng, bao đêm say tình
Tình tứ quá đi thôi! 
Lời ru êm đềm và ngọt ngào, dễ đưa người yêu vào giấc ngủ ngon, được Kim Oanh gửi gắm qua bài “Ru Anh” các bạn có thấy dễ thương không nào?  Nếu như cuộc chiến không xảy ra thì đâu có giây phút chia ly, châu sa giọt ngắn dài... Thương lắm những cô tình nhân tiễn bước người yêu lên đường, chân bịn rịn không rời, lòng đau như cắt...
Xé hồn tiễn bước người đi 
Chinh y anh khoác kinh kỳ rời xa
Mấy mùa trăng khuyết rồi trăng lại đầy, dẫu đất nước thanh bình, nhưng bóng người xa biền biệt, họ đã lạc nhau rồi!
Hòa bình sao em một mình
Người đâu biền biệt chẳng tin tức rồi 
Thế mà đêm về vẫn mơ 
Ru anh giấc ngủ bình yên! 
Thật êm ái làm sao! 
Một ngày nắng đẹp trời trong, giữa nhóm người đứng đợi phà đưa, có một chàng trai và một cô gái bất ngờ cùng chạm phải ánh mắt lẫn nhau. Đôi bên cảm thấy ngượng ngùng, bối rối, nhịp tim rộn ràng... cuộc gặp gỡ thật tình cờ chính là “Tiếng Sét Ái Tình” Có lẽ chị Thanh Hòa cũng đồng ý với NT, vì thế chị nêu lên
Xui chi chung một chuyến phà
Dường như tiếng sét...mặn mà luyến em
Thú vị quá phải không?  
Rồi một làn gió nhẹ, sóng lăn tăn
Gió bay làn tóc vương mềm
Nhung huyền, sóng rợn, êm êm suối tình
Thơ mộng quá đi!  
Nhưng tiếc thay họ đã mất liên lạc sau lần gặp gỡ ấy! 
Rời nhau, ngõ vắng, riêng mình...
Bơ vơ, buốt lạnh...bặt tin nhạn rồi!
Niềm mong nhớ khôn nguôi, nỗi buồn chan chứa, khắc khoải biết tìm em phương nào?
Từng giờ...ngơ ngẩn, bồi hồi ngóng em
Ôi thương quá chị Thanh Hòa ơi!
Sau hết xin mời bạn hãy lắng nghe anh Hương Thềm Mây kể lại câu “Chuyện Xưa Buồn”như thế nào nhé!
Khi hai kẻ yêu nhau tha thiết và quyết định đi đến hôn nhân cũng là khoảng thời gian khá dài, cuối cùng họ tìm được một nửa của mình. Nhưng cũng có khi hôn sự không thành với nhiều lý do, họ phải chia tay trong ngỡ ngàng, chẳng biết người yêu mơ nghĩ gì?
Chia ly tình lại nhớ nhiều 
Lòng bâng khuâng hỏi người yêu mơ gì
Biết bao kỷ niệm ngày xưa chẳng phai nhoà trong tâm khảm, làm sao quên được người ơi!
Hoài thương những buổi qua phà 
Tóc huyền bung gió vờn tà áo em 
Ở phương trời xa tít, không một lời thăm hỏi, không cánh thư gởi về
Người xa xăm quá lặng thinh mất rồi
Buồn lắm nhưng cũng đành bạn ơi! 
Xa nhau đành vậy…ôi buồn! 

NT khẳng định rằng bây giờ các bạn tin NT rồi, mười lăm bài họa quá tuyệt vời phải không nào?  Và cũng là mười lăm đóa hồng ngát hương được trang trí nơi phòng khách. 
NT xin chân thành gửi lời "Cám Ơn" đến anh chị em đã tạo nhiều cảm xúc trong từng câu, từng con chữ qua mỗi bài họa, giúp cho NT có được bài viết nầy.  Thú thật NT viết theo cảm nhận (chủ quan), nếu có gì không như ý hay thiếu sót xin cả nhà thứ lỗi cho. Mong lắm thay!
NT kính chúc anh chị em sức khỏe dồi dào, thân tâm an lạc và hạnh phúc nhé!

Thương mến-Như Thu-5/4/18
NGUỒN ĐĂNG TỪ ttranpham@gmail.com