THÔI THÌ...THÌ CỨ ĐƯỜI ƯƠI,TIÊU DAO RỪNG RÚ NỤ CƯỜI NGUYÊN SƠ..!CÁM ƠN CÁC BAN ĐÃ GHÉ THĂM,ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2018

TÂM THƠ


THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,Linh Đàn,Nguyễn Đình Diệm,Phan Thanh,

TÂM THƠ
“Tam đối –Độc vận”
Tâm bình thường giấu tẩm trang thơ
Tâm điệu đà chờm rách cội thơ
Tâm dịu hiền nhen tình ngữ nghĩa
Tâm nhàn nhã sưởi ý câu thơ
Tâm nuôi đố kỵ đau con chữ
Tâm giữ căm hờn tủi tiếng thơ
Tâm lặng như sương khơi mạng mạch
Tâm dừng thiện- ác * tự thành thơ
Như Thị
*Huệ Năng : “Ông đã vì Pháp mà đến, thì nên dứt bặt trần duyên, chớ sanh một niệm. Tôi sẽ vì ông mà thuyết”. Rồi nói: “Không nghĩ thiện, không nghĩ ác, đang khi ấy cái gì là bổn lai diện mục của thượng tọa Minh?”.
BÀI HỌA
THƠ PHÚ 
Tâm tình sâu đậm mấy dòng thơ
Tâm cảm riêng lòng những áng thơ
Tâm sự những chiều qua Động Phú
Tâm tư mỗi sáng giữa Cồn Thơ
Tâm hồn xao động qua lời phú
Tâm não gắn liền với tuổi thơ
Tâm lực những người nên đại phú
Tâm minh soi rọi những vần thơ
Linh Đàn (Saigon 08-10-2018,
Y ĐỀ
Tâm an hòa khí mãi là thơ
Tâm ổn chan tình ấy vậy thơ
Tâm thiện luôn vun lời thắm nghĩa
Tâm lành cứ đắp tiếng nồng thơ
Tâm gom oán hận đau lòng chữ
Tâm góp thù hằn khổ dạ thơ
Tâm lắng từ bi gieo hỷ xã
Tâm soi ngũ giới đẹp vần thơ
GM.Nguyễn Đình Diệm

TÂM BẢN NGÃ
“ Tam đối - Độc vận

Tâm thanh rướn bút vẩy vần thơ
Tâm sáng lung linh hiện áng thơ
Tâm địa thọ khang soi bảng luật
Tâm nhân đắc phúc vén niêm thơ
Tâm lành phước phận gieo nhân quả
Tâm đức an nhàn nhận nghĩa thơ
Tâm lạc phiêu du miền bản ngã
Tâm về níu bước những hồn thơ.
Phan Thanh Xuân - Long An

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018

CẢM NHẬN THI HỌA

CẢM NHẬN THI HỌA

Anh Chị Em thương mến, 
Thật không gì vui mừng hơn vì anh chị em đã dành rất nhiều tình cảm thương mến trao tặng Như Thu (NT) là mười lăm bài họa rất...rất ư tuyệt vời!  Mỗi bài mỗi vẻ lời thơ mượt mà, có nhiều ý nghĩa, vần điệu êm êm và hay lắm luôn!
Sáng nay, bỗng dưng NT tự hỏi tại sao mình không ghi lại lời cảm nhận chứ?  NT không dám và cũng không có ý bình luận thơ mà sẽ trích từ hai, ba đến năm câu của mỗi bài, rồi viết lại cảm nhận của mình. 
Vậy thì hôm nay NT xin mời anh chị em cùng các bạn thử xem những lời chân tình và mộc mạc của NT qua các bài họa lục bát như thế nào nhé!
Bài họa đầu tiên với tựa đề “Vắng Em” của anh Minh Hồ đã chứa một nỗi buồn man mác!  Tình yêu đôi lứa không được gần nhau, hỏi ai không buồn chứ? Tuy nhiên dù xa cách muôn trùng, dù ở bất cứ nơi đâu với lòng tin tưởng họ dành cho nhau 
Tình mong không tách đôi mình
Mình đây giữ vững lòng tin lâu rồi
Thật đáng yêu phải không nào?
Có một cô gái phải từ giã mẹ cha đi học xa nhà, xa người yêu thì nỗi“Nhớ Anh”không sao tránh được. Anh Nhật Hạ thương cảm và nói thay cho nàng. Mỗi sáng, phà Hậu Giang tấp nập người qua lại, nhìn con nước nhấp nhô cánh bèo, khiến lòng em dường như trống vắng...
Hậu Giang những buổi qua phà
Lênh đênh bèo dạt như là phận em
Bạn cũng đồng cảm cùng anh chứ, phải hôn?
Còn anh Lý Đức Quỳnh đã chia xẻ nỗi nhung nhớ khôn nguôi của ai đó...và cho đến khi đêm nay 
Đêm nay chạnh nhớ xưa nhiều 
đã được thể hiện qua bài họa “Không Nhau” rất rõ nét, bạn tôi có nhận ra chưa vậy?  Nếu chưa hãy cùng NT đọc tiếp 
Mây dùng dằng phía sao côi
Rất ư là thắm thiết và cũng rất lãng mạn, thi nhân đã mượn làn mây, ánh sao bày tỏ niềm thương nhớ để rồi
Hoang mang đuối mộng đôi hồi gọi em 
Nghe thương làm sao! 
Ngoài nét dịu dàng, dễ mến, nhưng khá cổ kính của Huế đã thu hút biết bao du khách, họ đều mơ để được một lần ra thăm cố đô Huế. Nhưng than ôi năm Mậu Thân cầu Trường Tiền Huế đã bị gãy!  Anh Như Thị đã nhắc và có hỏi rằng
Xuân tàn còn nhớ ít nhiều
Khơi tro ký ức lượm điêu linh gì 
được gửi gắm trong bài “Chuyện Tình Buồn”. Thảm họa quá đau lòng, chua xót làm sao vì đôi bờ ngăn cách để lại bao niềm nhớ thương, thương nhớ... 
Tan sương cầu gãy vài đi
Đôi bờ thương nhớ bóng thì thầm xa
Ôi sao mà buồn thế!
Nhờ ghi lại những dòng cảm nhận nầy, NT còn khám phá thêm bài của chị Trần Lệ Khánh, chị đã chọn hai từ "Em" cho tựa đề “Em Ơi..! Anh Nhớ Em..!”Sau đó chị dùng tiếp theo cho mỗi câu đến trọn bài. Quá tuyệt vời chị ơi! Nầy nhé:
Kể từ Em bước chân đi 
Nhớ nhung anh nhớ lạ kỳ...Em xa...
Cũng có khi cùng em môi kề môi...trữ tình lắm nữa đây nè
Nụ hôn Em đượm môi mềm
Hương thơm mái tóc Em êm ái tình.
Bạn nghĩ sao, ngọt ngào quá phải không?
Thời gian yêu nhau là thời kỳ đẹp nhất của đôi lứa: khi dạo phố hò hẹn tay trong tay, lúc lại giòn tan tiếng cười khúc khích...
Rồi có một ngày họ phải chia xa, buồn lắm...thương lắm...Do đó anh Song Quang mới trải lòng qua bài “Nhớ Anh”.  
Một sáng khi giã từ người yêu, chân còn bịn rịn khi bước xuống phà, nhưng vẫn không quên dặn nàng:
Từ đây, em hãy trọng mình,
Giử gìn sức khoẻ, chờ tin...anh rồi...
Nhưng cũng chưa hết đâu, bạn nghe nè
Chiêm bao anh ngủ nhiều hồi gọi tên.
Thương lắm nàng ơi!
Bất chợt đến, rồi cũng bất chợt đi... “Giọt Ngâu” đó mà!  Anh Phan Tự Trí vừa chia xẻ một mối tình ngang trái. 
Dẫu cho mùi tóc còn vương, lời hẹn còn đó nhưng bến tình nơi mô?
Còn vương thơm mái tóc mềm 
Còn neo lời hẹn, nào êm bến tình
Sau đó anh thì thầm an ủi 
Ngâu ơi thôi nhé giọt buồn...
Tiếng than day dứt buồn!
Hỏi ai muốn biết anh Phạm Kim Lợi giải thích Tình Yêu là gì không? Có phải là hai quả tim cùng đập chung nhịp, nỗi nhớ thương dạt dào, thắm thiết không thể thiếu nhau? Ước nguyện sống trọn đời, vẹn lòng chung thủy, chia xẻ buồn vui và biết lắng nghe nữa. 
Tuy nhiên chỉ một lần vắng em nơi bến phà, để lòng ai thấp thỏm, âu lo...tiếp theo vấy lên sự nghi ngờ, đánh mất niềm tin. 
Nghĩ rồi mình tự trách mình
Có khi lúc trước chẳng tin nhau rồi
Khi màn đêm buông xuống, thân đơn, gối lẻ, rồi tự trách mình, thầm tiếc nuối...em ơi!
Để giờ thân phải đơn côi!
Phải chi anh được như hồi có em
Hãy trân quý tình cảm, đừng để quá muộn màng!!! 
Mở đầu cho một mối “Tình Buồn” Minh Thúy đã khéo léo đưa vào lòng độc giả sự nhớ nhung ray rứt, lời than nẫu ruột...nhưng lại nỡ nào 
Xưa người ngoảnh mặt bỏ đi
Trời cao cũng thương cảm cho mối tình éo le, ngang trái, không hẹn ngày tương phùng, câu chung thủy...Chính vì vậy, ngài đã sụt sùi nhỏ dòng châu, nhưng có ai ngờ 
Mưa rơi thì lại nhớ nhiều 
Hiu hắt đèn khuya, vò võ phòng đơn, chăn lạnh, mãi thương nhớ, mãi đợi chờ, anh ở phương nào có thấu chăng?  Biết rằng đôi ngả đôi đường nhưng đêm nay vẫn
Đêm sâu soi cảnh bóng côi
Nghe tình len lén liên hồi về anh
Có lúc phải nghẹn ngào 
Tình ơi! dâng mãi nỗi buồn... 
Tiếp theo bạn hãy cùng NT đọc bài họa “Vắng Em”nầy nhé! Cùng xem tác giả muốn thể hiện điều chi, thắc mắc những gì khi không có em bên cạnh, ô thì ra là
Càng xa càng nhớ thương nhiều!
Giờ nầy chẳng biết em yêu làm gì?
Ngộ quá, nếu tính về địa lý khoảng cách giữa chị Song Mai Lý Lệ và Minh Thúy thì xa ngàn dặm, nhưng hồn thơ của hai nữ sĩ nầy ý tưởng thật giống nhau, có vài điểm tương đồng lắm!  Bạn xem thử nhé!
Chăn đơn gối lẻ đơn côi
Nhớ người anh khẻ bao hồi gọi tên!
Tuy nhiên chỉ có câu cuối thì khác một tí
Vắng em trời cũng buồn tênh!
Chắc bạn cũng đồng ý mà, đúng không?
“Còn Đâu” là tựa bài của anh Trịnh Cơ. Không biết những dòng thơ có phải chính là tâm sự của anh không?  Anh kể lại khi người yêu giận hờn đã rời xa anh từ dạo ấy, khiến lòng anh thương nhớ, ray rứt khôn nguôi...
Từ ngày nàng giận bỏ đi 
Lòng này ray rứt bởi vì chia xa
Trăng đã tàn, thân đơn, chăn lạnh, anh vẫn hoài hy vọng chờ đợi người xưa quay về.  Hy vọng càng cao, thất vọng càng nhiều, bóng chim tăm cá biết tìm nơi nao?  
Quá trễ rồi!!!
Chờ mong bóng nhạn đưa tin, trễ rồi !
Ôi chao buồn...
Nếu ai có bảo đa tình và lãng mạn chỉ dành cho lứa tuổi thanh xuân, thì NT sẽ cười thật to!  Này bạn, ngay từ giây phút nầy, tôi xin giới thiệu anh Thanh Trương, người đã vượt qua tám mươi mùa xuân rồi đấy!  Vần thơ “Nhớ Em” rất trữ tình, trong hai câu kèm dưới đây tác giả luôn nhấn mạnh từ "nhớ" 
Nhớ em nhớ cả lối đi
Nhớ lời em nói, thôi thì xót xa
rồi anh lại nghĩ lúc cùng người yêu sánh bước 
Tóc dài âu yếm vai mềm
Mùi hương thoang thoảng, bao đêm say tình
Tình tứ quá đi thôi! 
Lời ru êm đềm và ngọt ngào, dễ đưa người yêu vào giấc ngủ ngon, được Kim Oanh gửi gắm qua bài “Ru Anh” các bạn có thấy dễ thương không nào?  Nếu như cuộc chiến không xảy ra thì đâu có giây phút chia ly, châu sa giọt ngắn dài... Thương lắm những cô tình nhân tiễn bước người yêu lên đường, chân bịn rịn không rời, lòng đau như cắt...
Xé hồn tiễn bước người đi 
Chinh y anh khoác kinh kỳ rời xa
Mấy mùa trăng khuyết rồi trăng lại đầy, dẫu đất nước thanh bình, nhưng bóng người xa biền biệt, họ đã lạc nhau rồi!
Hòa bình sao em một mình
Người đâu biền biệt chẳng tin tức rồi 
Thế mà đêm về vẫn mơ 
Ru anh giấc ngủ bình yên! 
Thật êm ái làm sao! 
Một ngày nắng đẹp trời trong, giữa nhóm người đứng đợi phà đưa, có một chàng trai và một cô gái bất ngờ cùng chạm phải ánh mắt lẫn nhau. Đôi bên cảm thấy ngượng ngùng, bối rối, nhịp tim rộn ràng... cuộc gặp gỡ thật tình cờ chính là “Tiếng Sét Ái Tình” Có lẽ chị Thanh Hòa cũng đồng ý với NT, vì thế chị nêu lên
Xui chi chung một chuyến phà
Dường như tiếng sét...mặn mà luyến em
Thú vị quá phải không?  
Rồi một làn gió nhẹ, sóng lăn tăn
Gió bay làn tóc vương mềm
Nhung huyền, sóng rợn, êm êm suối tình
Thơ mộng quá đi!  
Nhưng tiếc thay họ đã mất liên lạc sau lần gặp gỡ ấy! 
Rời nhau, ngõ vắng, riêng mình...
Bơ vơ, buốt lạnh...bặt tin nhạn rồi!
Niềm mong nhớ khôn nguôi, nỗi buồn chan chứa, khắc khoải biết tìm em phương nào?
Từng giờ...ngơ ngẩn, bồi hồi ngóng em
Ôi thương quá chị Thanh Hòa ơi!
Sau hết xin mời bạn hãy lắng nghe anh Hương Thềm Mây kể lại câu “Chuyện Xưa Buồn”như thế nào nhé!
Khi hai kẻ yêu nhau tha thiết và quyết định đi đến hôn nhân cũng là khoảng thời gian khá dài, cuối cùng họ tìm được một nửa của mình. Nhưng cũng có khi hôn sự không thành với nhiều lý do, họ phải chia tay trong ngỡ ngàng, chẳng biết người yêu mơ nghĩ gì?
Chia ly tình lại nhớ nhiều 
Lòng bâng khuâng hỏi người yêu mơ gì
Biết bao kỷ niệm ngày xưa chẳng phai nhoà trong tâm khảm, làm sao quên được người ơi!
Hoài thương những buổi qua phà 
Tóc huyền bung gió vờn tà áo em 
Ở phương trời xa tít, không một lời thăm hỏi, không cánh thư gởi về
Người xa xăm quá lặng thinh mất rồi
Buồn lắm nhưng cũng đành bạn ơi! 
Xa nhau đành vậy…ôi buồn! 

NT khẳng định rằng bây giờ các bạn tin NT rồi, mười lăm bài họa quá tuyệt vời phải không nào?  Và cũng là mười lăm đóa hồng ngát hương được trang trí nơi phòng khách. 
NT xin chân thành gửi lời "Cám Ơn" đến anh chị em đã tạo nhiều cảm xúc trong từng câu, từng con chữ qua mỗi bài họa, giúp cho NT có được bài viết nầy.  Thú thật NT viết theo cảm nhận (chủ quan), nếu có gì không như ý hay thiếu sót xin cả nhà thứ lỗi cho. Mong lắm thay!
NT kính chúc anh chị em sức khỏe dồi dào, thân tâm an lạc và hạnh phúc nhé!

Thương mến-Như Thu-5/4/18
NGUỒN ĐĂNG TỪ ttranpham@gmail.com

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018

CHUYỆN TÌNH TRÊN BẾN Ô LÂU

THƠ XƯỚNG HỌA
Phương Hà & Thi Hữu
Bến Ô Lâu
CHUYỆN TÌNH TRÊN BẾN Ô LÂU
Não nề cô lái bến Ô Lâu
Một mối tình si vạn thuở sầu
Gặp gỡ làm gì cho luyến nhớ
Đợi chờ chi thế để thương đau
Chàng đi biền biệt quên lời hẹn
Nàng ngóng mỏi mòn nén giọt châu
Đằng đẵng ba năm, lòng tuyệt vọng
Gieo mình xuống tận đáy sông sâu.
Phương Hà
BÀI HỌA
NGANG TRÁI
Ngóng đợi tin người cũng khá lâu
Ai đan sợi nhớ để tim sầu?
Chia lìa bến hẹn tình dang dở
Ấp ủ câu thề dạ đớn đau
Thiếu nữ bồi hồi ôm chiếc áo
Mái chèo tức tưởi lụy dòng châu
Rì rào sóng gọi thuyền vô chủ
Thôi nhé linh hồn...hãy ngủ sâu!
Như Thu
Hồng nhan & Tri kỷ
Một chút tình si để khổ sầu
Hởi người con gái bến Ô Lâu
Hồng nhan bạc phận lời kim cổ
Tri kỷ tri âm nghĩa khắc sâu
Xót dạ kiếp người nghe não nuột
Cảm lòng nhân thế nhỏ dòng châu
Thương hoa,khắc khoải tàn hương sắc
Nuốt lệ thôi đành nén nỗi  đau
Song MAI Lý Lệ
Ô LÂU TÌNH SỬ
"Đảo vận 4 vần"
Nước còn nức nở với sông sâu
Quê cũ lui về đẫm giọt châu
Xa giá chia lìa chôn não nuột
Cửu giai vĩnh biệt liệm thương đau
Tần phi tại vị lên song mã
Dương Thị* khi quân trảm vạc dầu
Bi sử thương tâm tình thục nữ
Muôn đời sóng tủi bến Ô Lâu
Lê Đăng Mành
*Bà Dương Thị Ngọt được xếp vào bậc “cửu giai tài nhân”, bậc chín. Bà được hưởng lương 180 quan tiền và 48 vuông gạo.
Khi trở thành phi tần của nhà vua rồi, Dương Thị Ngọt được vua Thành Thái hết mực thương yêu và sủng ái
Thành Thái không để tóc dài như các vua khác mà đã cắt tóc ngắn. Một hôm, sau khi đã cắt tóc ngắn xong, vua dạo một lượt qua các bà phi, hỏi xem có đẹp không.
Bà nào cũng khen đầu vua đẹp. Chỉ riêng bà Ngọt đã không khen lại còn buột miệng bảo: “Trông giống như kẻ cướp ấy”. Vua nổi giận, liền đem bỏ bà Ngọt vào nấu trong vạc dầu”.
Sau khi bà Ngọt chết, nhà vua vẫn cho làm lễ mai táng bà hết sức chu đáo, đúng theo nghi lễ triều đình, xứng đáng với cái chết của một bà hoàng phi.
Quan tài của bà được đưa xuống thuyền rồng rồi theo đường sông về bên bến Ô Lâu, với làng quê yêu dấu của bà ở thôn Hội Kỳ, xã Hải Chánh, huyện Hải Lăng, Quảng Trị.
-Nguyễn Thị Bích thứ phi của Vua Quang Trung nguồn gốc từ họ Nguyễn ở làng Mỹ Chánh, tổng An Thơ, huyện Hải Lăng, phủ Triệu Phong (nay thuộc xã Hải Chánh, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị Bên bờ Ô Lâu).
BIỆT LY SẦU
Duyên tình hạnh ngộ,ngỡ bền lâu
Đỉnh núi mù sương lặng nguyệt sầu
Ngóng đợi canh trường nao dạ quẫn
Trông chờ ngõ thẳm buốt hồn đau
Phương người bước ruổi tan tầm chợ
Cố quận mơ về tái hợp châu
Đếm giọt thời gian màu bạc bẽo
Rơi vào thảng thốt đáy lòng sâu
Lý Đức Quỳnh
Tuyệt Tình Ca
Mòn mõi trông chờ đã quá lâu
Buồn ai biền biệt mắt đan sầu
Thẩn thờ sông vắng lòng thương nhớ
Ngơ ngẩn thuyền neo dạ khổ đau
Lủi thủi đêm tàn ôm tấm áo
Âm thầm trăng tỏ nhỏ dòng châu
Người đi quên lối ..tình vô vọng
Phận bạc buông mình , tủi nước sâu
Minh Thuý -Tháng 3 _2018
NHỚ BẾN Ô LÂU
Chôn chặt một đời tận đáy sâu
Ngàn năm còn nhớ bến Ô Lâu
Ngâm hoài chẳng rữa bầu huyết hận
Đốt mãi nào nào khô giọt lệ sầu
Say bả quên tình cay khóe hạnh
Ham vàng bỏ ngãi đắng dòng châu
Con đò đã thác cành đa rũ
Tình sử càng hoen khối khổ đau.
Phan Tự Trí
Tuyệt Vọng
Khách tình tưởng đẹp bến Ô Lâu.
Cô lái ngờ đâu vướng lưới sầu.
Quân tử hẹn hò trao tấm áo.
Thuyền quyên chờ đợi lạnh lòng đau.
Mùa xanh hờ hững mùa thay lá
Mắt biếc âm thầm mắt nhỏ châu
Tuyệt vọng chim trời bay mất hút.
Châu thân đành gửi nước dòng sâu.
Trần Lệ Khánh 17-3-2018.
HẸN HỜ…
Đằng đẵng ngóng chờ biết bấy lâu
Hận ai lỗi hẹn chất cung sầu
Cây Da, lòng nhẫn xeo niềm nhớ
Bến Cộ, tâm mòn nếm nỗi đau
Biền biệt kẻ đi  mờ bóng nhạn
Héo hon người  đợi cạn dòng châu
Ngày đêm sóng nước khua lời réo…
Ôm trọn mối hờn gửi đáy sâu
CAO BỒI GIÀ
NAM PHƯƠNG HOÀNG HẬU
Ngưỡng mộ danh người tự bấy lâu
Đài trang, tài sắc vướng cung sầu
Quân vương mê muội tình trăng gió
Hoàng hậu âm thầm kiếp khổ đau
Mây xám mịt mờ che vận nước
Lòng buồn chua xót đổ giòng châu
Trời xa, đất lạnh, đời cô phụ
Chôn mối u hoài dưới mộ sâu !
Thy Lệ Trang

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

LỠ CHUYẾN

THƠ XƯỚNG HỌA
Phan Tự Trí,Nguyễn Hữu Chánh,Hoành Trần,Trần Ngộ,
Sông Thu,Songquang,Thủy Lâm Synh,Trần Lệ Khánh,
Như Thị,Phạm Duy Lương,Minh Thúy,Như Tùng,
"Bài xướng được cảm tác từ 2 câu này"
Đò ngang lạc dấu chân người cũ !
Bến nước soi hình bóng bạn xưa
LỠ CHUYẾN
Im vắng lâu rồi, mấy chuyến đưa ?
Chờ mong năm tháng mấy cho vừa
Đò ngang lạc dấu chân người cũ !
Bến nước soi hình bóng bạn xưa
Ngơ ngẩn thư trời xiêu đổ gió
Nôn nao tin nhạn ướt dầm mưa
Sông Tương nơi ấy ai còn nhớ
Con nước đục trong đã đến mùa.
Phan Tự Trí
BÀI HỌA
ĐÒ NGANG
Cuộc đời như một chiếc đò đưa
Lắm nỗi đa đoan đã thấy vừa
Ngại lấy tiền công bao khách cũ
Khó đền ơn nghĩa những ai xưa
Mãi chờ kẻ lạ trong ngày gió
Hoài đợi người quen giữa đêm mưa
Mấy nẻo bến bờ còn để nhớ
Vàng trăng mạn khẳm được bao mùa
Nguyễn Hữu Chánh
BẾN TIÊU TƯƠNG!
Bến vắng mà sao vẫn đợi đưa?
Thương cho khách lữ mới như vừa.
Đò ngang lạc dấu chân người cũ !
Bến nước soi hình bóng bạn xưa
Sờ sẩm cầu rêu rời rả gió.
Lắt lay mái rạ tả tơi mưa.
Lặng nghe sông kể nhiều tâm sự,
Để biết thời gian đã chuyển mùa.
Hoành Trần-15/3/18
BẾN CHIỀU
Bến chiều làn nước khẽ đong đưa
Thương nhớ thuyền xa biết mấy vừa
Từ độ hồn trăng say bóng cũ
Đến hồi mộng khách tủi sông xưa
Vần thơ ai thả nghiêng cành gió
Cuộc rượu người mời ấm dạ mưa
Bình thuỷ tương phùng đang lỗi nhịp
Ngày vui tri ngộ hẹn sang mùa
Trần Ngộ
TRỞ VỀ
Ngày ấy, nơi này, ai tiễn đưa
Luyến lưu biết mấy cũng chưa vừa
Sông buồn, mặt nước lao xao gợn
Bến vắng, bờ tre lất phất mưa
Ký ức khôn nhòa hình bóng cũ
Thời gian khó nhạt mảnh tình xưa
Một mình đứng lặng, lòng ngơ ngẩn
Vai lạnh run trong gió chuyển mùa.
Sông Thu
DÒ TÌNH LẠC BẾN
“Tung hoành trục khoán”
Đò ngang lạc dấu chân người củ
Bến nước soi hình bóng bạn xưa
Thơ Lê Đăng Mành
ĐÒ vắng lữ hành tớ vẫn đưa
NGANG sông đâu ngại khẳm hay vừa !
LẠC dòng thủy lộ ,thuyền xuôi mái
DẤU vết còn chăng ,đơi đến mùa ?
CHÂN bước mà lòng e ngại gió
NGƯỜI về sao dạ sợ đêm mưa
CỦ càn tình nghĩa thêm gắn bó
BẾN NƯỚC SOI HÌNH BÓNG BẠN XƯA
songquang
LỖI HẸN
Người đi lắm kẻ đón người đưa
Bỏ lại tình ta nhớ chẳng vừa!
Suối vắng tương tư lời nói cũ
Đêm tàn khắc khoải tiếng cười xưa
Bao nhiêu ước thệ cùng mây gió
Bỗng chốc tan tành với nắng mưa
Nỗi khổ triền miên ai có thấu
C
ô đơn nhuộm tím gió giao mùa
Thủy Lâm Synh-Mar. 15, 2018
NHỚ BẠN..!
Nỗi nhớ niềm thương khó kể vừa.
Vẫn dòng sông chảy vẫn thuyền đưa.
“ Đò ngang lạc dấu chân người cũ…
Bến nước soi hình bóng bạn xưa.”
Sầu lắc hồn dâng cuồn cuộn sóng.
Lệ tràn mắt thẳm mịt mùng mưa.
Người ơi ! sao vẫn mù tăm cá..?
Xuân Hạ Thu Đông mãi chuyển mùa.
Trần Lệ Khánh - Trúc Lệ
NHỚ MỘT CÂU HÒ
Gác mái thuyền chờ bóng khách đưa
Đêm hôm vang vọng tưởng như vừa
Đò ngang lạc dấu chân người cũ
Bến nước soi hình bóng bạn xưa
Bảng lảng yên hà chen dặm gió
Nhạt nhòa phiến nguyệt lội đường mưa
Ngồi đây khắc khoải xâu hương đọng
Cổ độ đa* phơi đã mấy mùa
Như Thị
*Cây đa bến cộ còn lưa
Con đò đã
thác năm xưa tê rồi.
Cộ có nghĩa là xưa , bến cộ = bến xưa
Còn " lưa" là một từ cổ có nghĩa là còn lại ,
 ngôn từ này đem lại một cảm giác u hoài, luyến tiếc
BẾN CHIỀU
Theo làn sóng nhẹ gió chiều đưa
Giỡn ánh hoàng hôn cánh nhạn vừa
Chấp chới làn xao vành nguyệt khuyết
Bồi hồi dạ tưởng cánh buồm xưa
Cùng vui nổi nhạc xanh ngày nắng
Vững ruổi theo đàn tím buổi mưa
Dõi hướng trời xa ngàn gửi lại
Tình trong xóm nhỏ nặng bao mùa
Phạm Duy Lương
TÌNH SI
Hoàng hôn bàng bạc một đò đưa
Hồn gởi về đâu luống mộng vừa
Bến lạnh âm thầm mơ dáng ấy
Sông buồn lặng lẽ nhớ người xưa
Lạc tàn ánh mắt rơi chiều nắng
Khắc khoải con tim cuộn gió mưa
Ngày ấy thuyền đưa ai gót ngọc
Tương tư ngớ ngẩn đã bao mùa
Minh Thuý
MÙA HOA BƯỞI ẤY
Nhớ lại hôm nào bến tiễn đưa
Thuyền xuôi gió thuận , tiết xuân vừa ...
Người đi ngước mắt , tình mai trúc
Kẻ ở trông trời , chuyện nắng mưa.
Nón vẫy , sao quên hình buổi ấy
Thời vù , đành kể chuyện ngày xưa.
Vườn nhà , ai đó mơ hương bưởi
Thoáng đó , hoa rơi cả chục mùa .
Trần Như Tùng

Thứ Bảy, 20 tháng 1, 2018

TẠ TỘI CUỐI NĂM

THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,Thủy Lâm Synh,Trần Quốc Việt,Như Thu,Huy Khôi 
Song Quang, Lý Đức Quỳnh,Trần Ngộ,Công Tân,Đức Hạnh,
Hương Thềm Mây,Minh Thúy,Phan Tự Trí,Hồng Phượng,
Hải Văn,Thanh Trương,Trần Như Tùng,Tha Nhân,Sông Thu,
Cao Bồi Gìa,Văn Thiên Tùng,NS-Canada,Đỗ Chiêu Đức,
TẠ TỘI CUỐI NĂM
Dọn lòng cho sạch để nghênh xuân
Buông xả ghét ganh chuộc lỗi lầm
Miệng lỡ lắm lời xin sám hối
Tay huơ nhiều chuyện cúi phân trần
Mong  người năm cũ nhìn tha thứ
Để kẻ ngày xưa bớt ngại ngần
Bút rữa mực dầm nay tạ tội
Bởi do chấp ngã mới ngu đần
Như Thị
BÀI HỌA
KHIÊM CUNG
Hãy trải lòng mình để đón xuân
Nhân gian há khỏi chuyện sai lầm
Trang thi Nguyệt Lãm khơi hào khí
Nét góc Thơ Đường gội uế trần
Bút pháp Đăng Huynh hằng thoát tục
Nguồn tâm Như Thị đã trong ngần
Khiêm cung vốn dĩ lời chư Phật
Tự mãn xem ra mới dại đần
Thủy Lâm Synh-Jan. 18, 2018
CUỐI NĂM TỰ THÁN
Thanh toán nợ nần để đón Xuân;
Cuối năm nghĩ lại...lắm sai lầm.
Văn cuồng, lắm lúc như nhai sống;
Thơ nộ, nhiều khi giống lột trần.
Thù ghét lung tung - nên cố chấp;
Yêu thương vung vít - chẳng tần ngần.
Người nào tha thứ - xin đa tạ
Phạm lỗi như ta...đúng thật đần.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
XUÂN ẤM ÁP
Quăng gánh ưu phiền hưởng tiết xuân
Sống trong tỉnh thức chẳng mê lầm
Trao lời thân thiện vùng băng giá
Ươm hạt từ bi chốn bụi trần
Câu chuốt bài thơ êm quá đỗi
Tường treo thư pháp đẹp vô ngần
Mong vườn Nguyệt Lãm cành xinh nụ
Bạn hữu chung tay...chút đỡ đần!
Như Thu
ĐÔI DÒNG TÂM SỰ
Trân tặng:Lê Đăng Mành
Một đấng trung lương,...ẩn sắc xuân!
Sống đời,...ai tránh được sai lầm(?)...
Lòng vàng tha vị trau thiền tánh,
Dạ ngọc thẳng ngay gạn tục trần.
Nghĩa nặng tình sâu luôn ấm sáng,
Lời hay ý đẹp mãi trong ngần!
Nguyệt Hiên khởi Lãm,hồn cao khiết
Từ tốn khiêm cung nọ phải đần
19-01-2018-Nguyễn Huy Khôi
TỰ NHÌN CUỐI NĂM
Xét lại phận mình đón gió Xuân
Tài đâu chẳng thấy,thấy ngu đần
Văn thơ quọt quẹt sai niêm luật
Chữ nghĩa ngo ngoe sửa viết lầm
Bọn trẻ hay chê rằng lẩn thẩn
Thân già đành chịu chả phân trần
Miển sao tâm trí thường an lạc
Giữ tính thẳng ngay ...dạ trắng ngần
Songquang-1/18/17
RỦI VÀ MAY
Tết nọ mượn Kiều bói quẻ xuân
Rủi may phận số…bởi tin lầm
Nào tu thiện phước trong dòng nghiệp
Phải gánh sầu đau giữa chốn trần
Gió dập tù mù cây lá úa
Mây tan vằng vặc ánh trăng ngần
Nay nhờ mạng nét vào tâm khảm
Phá lũy thành xưa bớt độn đần
Lý Đức Quỳnh
XUÂN THANH TỊNH
Tu thân thanh tịnh mới là xuân
Ngộ thấu chơn như chẳng đoạ lầm
Ánh đạo sáng ngời trên thế giới
Thích Ca rực rỡ khắp nhân trần
Xuống đò bát nhã tâm vô ngại
Thắp đuốc từ bi trí sáng ngần
Phật pháp trùng quang ngời bảo địa
Kim ngôn Bụt dạy : chẳng ai đần
Trần Ngộ
LỜI NHẮN CUỐI NĂM..
Buông bỏ muộn phiền để đón Xuân..
Hãy nhìn thấu suốt cuộc gian truân
Tiểu nhân
muôn thuở ưa tam độc
Quân tử
vạn đời rõ lục trần
Người
nịnh tà tâm không lượng thứ
Kẻ
trung thiện ý chẳng tần ngần.
Bôi đen tráo trở hòng thay đổi
Miệng lưõi
khói mây của kẻ đần..
Nguyễn Công Tân
TÌNH XUÂN THẮM NỞ
“Tung Hoành”
Đường thi nẩy nở tình yêu dấu
Qúy hữu bao dung chuyện đỡ đần

Đường trải bông hồng thắm cảnh xuân
Thi đàn đại lượng xóa sai lầm
Nẩy mầm bác ái ngời hoa mộng
Nở cánh nhân văn đẹp cõi trần
Tình đã khơi lòng tâm sáng láng
Yêu còn giữ nghĩa dạ trong ngần
Dấu trăng "Lãm Nguyệt " vần thơ tỏ
Qúy hữu bao dung chuyện đỡ đần.
Đức Hạnh-19 01 2018
TẠ TỘI CÙNG NGƯỜI
Gội sạch lòng ta để đón xuân
Bên nhau hãy xóa hết sai lầm
Đa lời lỡ tiếng xin tha thứ
Thiểu ý nhầm tay cúi giải trần
Ước nguyện người xưa lòng xả bỏ
Mong cầu năm mới dạ hỷ hoan
Tâm thành kính gửi lời tha thiết
Tạ tội cùng Huynh bởi trí đần
Hương Thềm Mây
BUÔNG
Buông bỏ ưu sầu đón hưởng Xuân
Phàm nhân khó tránh chuyện sai lầm
Nào ai dễ chuyển lên trang thánh
Mấy kẻ không say dưới bụi trần
Xét tánh ăn năn vui hết thảy
Soi tâm tu sửa đẹp vô ngần
Hoà thơ trộn ý thiền thanh tịnh
Đuốc tuệ thường đăng chẳng tối đần
Minh Thuý-Tháng 1-2018
NƯƠNG ÁNH PHÁP QUANG
Mây vén cho trời ấm nắng xuân
Để tâm thanh thản bớt mê lầm
Đạo thuyền sẵn đón bên bờ giác
Bể khổ còn phơi giữa cõi trần
Dục đắm khổ lòng thêm vẩn đục
Tu thân an trí mãi trong ngần
Đường lên cực lạc càng thêm sáng
Nương ánh pháp quang, khỏi tiếng đần.
Phan Tự Trí
TỰ RĂN
Hào quang niệm thức tránh mê lầm
Hỷ xả từ bi,...tẩm nhụy xuân
Phát khởi chơn như nơi cảnh giới
Chân tu đạo pháp chốn dương trần.
Tẩy trừ muội ố ,lòng trinh bạch
Tắm gội sen thơm,dạ trắng ngần!
Mực thắm nghiên son bừng ánh chữ
Khai tâm dưỡng tánh,...bớt u đần!
1-2018-Nguyễn Huy Khôi
TẾT LẠC QUAN
Tiết trời dìu dịu đón chào Xuân
Không khí sạch trong hết vấy lầm
Phố thị sáng đèn, tiên cảnh giới
Nhà nhà trang trí, thế gian trần
Bao điều xui xẻo bay theo gió
Những chuyện hên may đến thập ngần
Một Tết lạc quan thêm rực rở
Loại phần yếm thế bớt si đần
Hồng Phượng
VÔ TỘI
cẩn họa
Mở lòng thanh sạch đón chào xuân
Dỡ bỏ phiền ưu hết lạc lầm
Đâu cứ đẻ ra là t
i lỗi
Bởi vì lăn lóc chịu phong trần
Lỡ đường sai trái thôi đừng ngại
Trót đã hàm oan lọ phải ngần
Phận kiếp luân hồi ai cũng trải
Hết khôn rồi dại , giỏi qua đần
Hải Văn
CHẲNG NGẠI
Cuối năm tạ lỗi để mừng xuân
Quân tử chi giao, chẳng ngại lầm
Nguyệt Lãm trang nhà thêm lãng tử
Hồn thơ bốn biển lắm phong trần
Văn chương tri kỷ, lời trong trẻo
Tinh nghĩa thâm giao, dạ trắng ngần
Sống cõi trần gian, thân vị kỷ
Sót sai đôi chút chẳng chi đần.
Thanh Trương
NGÀY TẾT DỌN NHÀ
Đón Tết dọn nhà kính Chúa Xuân
Đường noi sang sửa bụi bay lầm.
Ruộng đồng cải tạo tươi ngô lúa
Cảnh trí duy tu đẹp cõi trần.
Thế sự vào thơ dù hữu biệt
Nghĩa nhân nhập bút quý vô ngần.
Thơm trang Mậu Tuất câu vần thiện
Hoa nở hừng lên tự gốc đần .
Trần Như Tùng
NÀO ĐÂU DÁM CHẤP…
Nhân sinh ai chẳng lúc si đần
Ấy chuyện đương nhiên kẻ thế trần
Hỏi cớ gì ghim lòng với dạ
Thì sao dám chấp lỗi cùng lầm…
Trật ngôn mà bụng không buồn bực
Trái ý nhưng tâm vẫn trắng ngần
Đáp họa đôi vần buông hỉ xả…
Nâng ly ta cạn đón mừng xuân…
Cao Bồi Gìa
THANH THẢN ĐÓN XUÂN
Thanh thản ta cùng đón chúa xuân
Vui từng câu chữ đẹp trong ngần
Vườn thơ thắt chặt duyên thi hữu
Hiên nguyệt xôn xao việc thế trần
Có lúc say sưa bàn ảo, thực
Lắm khi náo nức luận ngay, lầm
Để rồi hoan hỷ nâng ly cụng
Chẳng bận hơn thua chuyện giỏi , đần.
Sông Thu
NHƯ LỜI TÂM TÌNH
Mới đó nay đà trước ngưỡng xuân
Cùng nhau ngẫm soát có chi lầm
Từ làng họ xóm đồng thân tộc
Đến hội nhóm đoàn lẫn thế trần
Lãm Nguyệt ấy nơi hoài cảm mến
Đường thi chốn đến chẳng tần ngần
Nếu như lỡ vướng điều không phải !
Xí xóa cho qua trí khỏi đần.
Quảng Trị,21/01/2018 – MV-Văn Thiên Tùng 
SÁM HỐI
Ta chẳng có gì để đón Xuân
Thành tâm sám hối những sai lầm!
Lỡ gây tôị lỗi do sân hận
Trót tạo nghiệp duyên bởi dục trần
Cố chấp lâu đời  gây oán nghiệt
Nhỏ nhen truyền mãi vẫn không ngần
Từ nay thề dứt lỏng buông hết
Tinh tấn đường tu cho bớt đần!!
Jan 20, 2018-Tha Nhân
TẠ ƠN XUÂN
Thả lỏng lòng mình để đón xuân
Mặc ai hơn thiệt với sai lầm
Sân si lắm lúc còn chưa giải
Ghen ghét nhiều khi muốn lột trần
Hoa mỹ lời khen không biết ngượng
Đãi đưa miệng tán chán vô ngần
Cuối năm mọi sự xin tha thứ
Trí óc thảnh thơi  vơi bớt đần !
NS-CANADA
TẠ TỘI CUỐI NĂM
Thiên hữu tứ thời thủ thị xuân,
Nhân sanh bách hạnh tránh sao lầm.
Bon chen cuộc sống cao tai tiếng,
Thơ thẩn thi ca ngạo cỏi trần.
Thất thố phật lòng luôn ái ngại,
Khoan dung hả dạ mãi trong ngần.
Cuối năm tam tỉnh ngô thân lại,
Tạ hết bạn thơ nhẹ tội đần !
Đỗ Chiêu Đức