THÔI THÌ...THÌ CỨ ĐƯỜI ƯƠI,TIÊU DAO RỪNG RÚ NỤ CƯỜI NGUYÊN SƠ..!CÁM ƠN CÁC BAN ĐÃ GHÉ THĂM,ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

Thơ Lê Đăng Mành - Diễn ngâm Minh Trí

                     
THƠ KHÔNG MÙA!

Chiều đã kéo mây về phơi chóp núi
Mà ta còn lầm lũi ở trần gian
Ôm hơn thua để phỏng tay trần trụi
Đâu biết đời tan hợp tợ khói giăng

Hãy để thơ chơi giữa miền thường tại
Tung chân thật thôn tính hết dối gian
Dẫu nghiên lệch mực khô câu rớt vận
Cũng chẳng cầu phủi sạch bụi trầm luân

Hãy để thơ chia với đời khốn khổ
Nghe lũ chà nhức nhối tước thềm thơ
Sông đã toạc còn ném màu ảm đạm
Bởi hận cừu giành giựt giữa dù ô

Để thơ tuôn mặc đông mùa tê tái
Vần nứt tươi roi rói với tháng ngày
Dẫu chiều bủa hắt hiu nhòe mái rạ
Chẳng vọng cầu lấp liếm phía tương lai

Thơ bước thẳng không hít hà luồn cúi
Để tung hê như lủ quỷ yêu ma
Thơ thong dong dù phên bừng tơi tả
Cứ tiêu pha cho hết cuộc yên hà

Cõi thơ xưa hào quang còn rực rỡ
Như Chu Thần Hải Lượng với Bỉnh Khiêm
Vẫn vòi vọi cùng tầng trời Văn hiến
Mà cội ấy- đâu thơ đạo đảo điên ...?

Thơ nuôi tâm như máu nuôi xương thịt
Bồng bềnh trôi nhưng vẫn cứ trạm nhiên
Mùa thì thay, xin thơ luôn phục vị
Cho cảo thơm tỏa mãi nét uyên nguyên!

Lê Đăng Mành


Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

NHÂN CÁCH THƠ TRONG “CHIỀU ĐI”


NHÂN CÁCH THƠ TRONG “CHIỀU ĐI” 
TẬP THƠ LÊ ĐĂNG MÀNH
Lời Bình Châu Thạch
Tôi đồng ý với nhà thơ Luân Hoán khi ông nói: “nhà thơ bày tỏ lòng mình như trình diện một nhân cách”. Tôi cũng đồng ý với nhà thơ Phạm Đức Nhì khi ông nói: “Nhân Cách (viết hoa) của cái tôi đích thực sẽ kín đáo bước vào trong thơ và người đọc tinh ý sẽ nhận ra ngay, đâu cần phải trình diện”. Với tôi, nhà thơ khi sáng tác thì đã gởi hết cái tôi của mình vào tác phẩm, cho nên dầu không cố ý trình diện cũng phải phô bày cái tôi đích thực của mình, nghĩa là tự nhiên trình diện nhân cách với đời. Ta có thể hiểu như thế khi đọc “Chiều Đi” tập thơ của Lê Đăng Mành. Ai biết lê Đăng Mành thì cũng cảm mến một thi sĩ tài hoa sống nhún nhường, ẩn dật nơi vùng quê hẻo lánh. Không bao giờ có chuyện nhà thơ nầy muốn trình diện nhân cách mình với đời. Tuy thế, ai đọc thơ lê Đăng Mành thì cũng cảm phục nhân cách cao trọng được bày tỏ qua thơ anh mà tôi xin gọi là “nhân cách thơ Lê Đăng Mành”. “Chiều Đi” là một tác phẩm văn dĩ tải tình, tải đạo, một thứ tình cao thượng và một thứ đạo siêu thoát.
I)-Tải tình cao thượng trong “Chiều Đi”:
Trong “Chiều Đi” rất ít bài thơ viết về tình yêu nam nữ của riêng mình. Tác giả dành nhiều tình yêu cho những thành phần chịu thiệt thòi trong xã hội. Ta hãy nghe nhà thơ thổ lộ:
Thương đêm khắc khoải lời ru
Thương tình rều rác trầm phù đợi nhau
Thương người cuốc bẩm cày sâu
Thương ong bướm vỗ rách câu đa tình…!
                          ( Thương!)
Nhà thơ thương cho Mẹ ru con trong nghịch cảnh, thương cho tình duyên ly tan phải đợi chờ, thương cho người nông dân và thương cho những cuộc tình không thành. Nổi bật trong các thứ tình yêu đó là tình “Thương người cuốc bẩm cày sâu” mà tác giả đã bộc lộ cho người đọc hiểu thấu được nhân cách cao thượng trong thơ của mình. Nhiều bài thơ trong “Chiều Đi” Tác giả viết về nhũng sinh hoạt của người nông dân có truân chuyên, có gian khổ nhưng không với mục đích mô tả đời sống u ám sau lũy tre Làng mà ngược lại, nhà thơ bày tỏ tấm lòng của mình với đời sống đó, tôn vinh một cuộc sống thanh bần cao khiết:

Kiếp nông bần uống rượu…cũng kiệm lời
Chẳng khoa trương chuyện thương nòi yêu nước
Mà sử sách ghi mỏi trang bốn ngàn
Chân lấm tay bùn trí soi văn sách
Khoa bảng vọng đồng văn thánh còn ngân.
                    (Tiệc rượu giữa đồng!)
Xin trích một phần nhận xét của nhà thơ Nhã My(USA) về thơ Lê Đăng mành như sau: “Nhưng cho dù phong ba vùi dập, bão táp phủ lên quê nghèo và phủ lên cả thân phận con người thì đối với tác giả lê Đăng Mành, với nhân cách và tâm trạng của một người từng trải, sống an nhiên, bằng cái tâm, cái đạo, đạt lý thông tình, thơ anh không tủi hờn ai oán, không than thân trách đời, không cầu kỳ mộng ảo. Dòng thơ anh luôn giữ được sự điềm đạm, an nhiên sống hài hòa với cảnh vật thiên nhiên và trong chiều hướng vươn lên bằng những hy vọng tốt đẹp hơn”. Thật vậy, đọc Lê Đăng Mành ta không thương người nông dân với thứ tình yêu ban phát, bố thí mà qua thơ ông ta tôn trọng người nông dân như những con người kiên cường, đức độ, thâm thúy và tri thức. Lê Đăng Mành đã trình diện được chiều sâu trong tâm hồn của lớp người nông dân trên ruộng đồng, sau lũy tre và bên Hiên Lãm Nguyệt, đem đến cho ta sự chia sẻ, yêu thương và kính nể .

II) – Tải đạo siêu thoát trong “Chiều Đi”
Trong bốn câu thơ “Khai Lời” của tác giả ở trang đầu tập thơ “Chiều Đi” có hai câu thơ sau:

Thơ thong dong dù phên bừng tơi tả
Cứ tiêu pha cho hết cuộc yên hà…

Đọc hai câu thơ nầy ta nghĩ đến một đạo sĩ sống vô vi, hòa nhập cùng trời đất. Thật vậy, phong cách sống của Lê Đăng Mành ngoài đời và trong thơ giống nhau. Bên Hiên Lãm Nguyệt nhà thơ tiêu pha tinh túy của đất trời vào thơ của mình và trong thơ mình nhà thơ Lê Đăng Mành lại tải cho đời triết ly đạo Phật  sâu xa về siêu thoát. Với 146 bài thơ trong “Chiều Đi” tư tưởng Phật giáo hầu như lồng vào trong bất cứ bài thơ nào. Khác với những bài thơ Thiền của đa số Thi Sĩ hay Tu Sĩ, thường dùng từ ngữ khó hiểu, ý tứ bí hiểm, đề cao tư duy của mình như tư duy thần thánh, thơ Lê Đăng Mành chữ nghĩa giản dị, chân phương, không trừu tượng, ít ẩn dụ, khiến cái tư duy bác học của mình thành thơ , truyền tải thẩm thấu vào  hồn người đọc. Chất lãng mạn, chất cao siêu trong thơ Lê Đăng Mành làm cho người thâm Nho, người hiểu Phật hay người bình thường đều đọc được thơ, cảm xúc được với hồn thơ và sự giác ngộ đến tự nhiên trong tâm linh mỗi người. Ta hãy nghe chất lãng mạn trong vài câu thơ của bài thơ “Hoa Đăng”: “Đỉnh rằm ánh tỏa muôn nơi/ Rủ rơm vàng nhả thơm rơi quanh Làng”, “Giọt cười lấp lánh mắt sương/ Cá tung tăng vẫy hớp đường phóng sanh”, “Mừng khánh đản nụ tâm nhiên/Đăng khai bát nhã tịnh yên xóm làng”. Qua những câu thơ trên ta thấy lễ Phật Đản không náo nhiệt ồn ào mà êm ái, thơ mộng trong cảnh quê và trong cả tâm hồn con Phật. Và ta hãy nghe lời thuyết pháp nhẹ như bông hồng:

Mặt trời cần mẫn thức
Hành tinh mãi mãi xanh
Sân trước cành mai nở
Cầu pháp giới an lành

Chúng sanh đón bình minh
Muôn mùa xuân miên viễn
Tâm bình thế giới bình
Tự tại bước an nhiên.
( Tâm Bình Thế Giới Bình)
Một triết lý cao siêu nhiệm mầu được Lê Đăng Mành trình bày bằng những câu dễ hiểu như thế,nhẹ nhàng như thế có nhiều trong mỗi bài thơ của “Chiều Đi”, khiến cho đọc “Chiều Đi” ta thấy vẫn có lũ lụt, có mưa sa, có bão tố, có chia ly nhưng tâm hồn ta vẫn  như an trú vào nơi đồng cỏ xanh tươi mé nước tịnh bình. 

“ Chiều Đi”, một tập thơ dày với rất nhiều tuyệt tác mà thật tình tôi nghĩ với trình độ ai cũng không diễn đạt hết những cái hay trong đó. Tôi không trích dẩn nhiều thơ ông ra đây một phần vì khuôn khổ một bài đăng trên mạng không thể dài, một phần vì tôi nghĩ nên giới thiệu sơ lược tổng quát một vườn hoa tươi đẹp để khách vào thăm, hơn là ngắt một vàì bông hoa thì khách chỉ nhìn thấy những đóa hoa bị héo.  Tập thơ “ Chiều Đi” viết về cuộc sống, về niềm vui, về nỗi thăng trầm của đời người, của tình  yêu, của thời cuộc, của những nỗi đau bệnh tật và nỗi đau do tha nhân đem đến. Dầu ở đề tài nào thì thơ Lê Đăng Mành cũng tha thiết, trong trẻo, vô biên và quyến luyến. Thơ Lê Đăng Mành chứa đựng đầy ắp tình người, tình quê với một nhân sinh quan thấm nhuần Phật pháp.
Mong rằng tập thơ sẽ đến tay được nhiều người vì đọc nó ta tìm được một tâm hồn cao thượng trong cuộc sống đời thường, một phong cách sống vượt trên mọi nghịch cảnh và một triết lý cao siêu về sự giác ngộ phần hồn./.
                                                                            Châu Thạch


Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA


BÀI XƯỚNG
ĐÔNG
“Thủ nhất thanh”
Đông lạnh nhện buồn biếng nhả tơ
Đông che nhật nguyệt cũng xa mờ
Đông trau nghiên bút lay con chữ
Đông chuốt tứ vần láy nhịp thơ
Đông quất vỉa hè thêm đểnh đoảng
Đông chan xó chợ mãi bơ phờ
Đông cần xích lại mà chia sẻ
Đông đợi thương yêu bớt thẫn thờ
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
ĐÔNG
Đông về thấp thoáng nhện giăng tơ
Đông đến nôn nao chiếc bóng mờ
Đông trải làn mây khơi ý nhạc
Đông tràn suối nước gợi nguồn thơ
Đông phù sa ướp đồng màu mỡ
Đông lụt bão trườn cảnh bơ phờ
Đông nối thu phai hòa xuân đượm
Đông luôn vời vợi chẳng ơ thờ .
Lê sĩ thu
ĐÔNG 
Đông vừa ghé cửa ngó guồng tơ.
Đông kéo mưa đan nước phủ mờ.
Đông rét nên lòng buông nhạt ý,
Đông buồn khiến dạ bớt nồng thơ.
Đông cười nửa miệng như mai mỉa
Đông mếu tròn môi giống phỉnh phờ.
Đông đến yếu già không chịu nổi,
Đông qua hương khói để tôn thờ.
Hoành Trần
8/10/16

ĐÔNG
Đông tàn sen ngó đợi đào tơ
Đông nhớ gương trong chút bụi mờ
Đông giận càng thương thời vụng dại
Đông buồn thêm tiếc thuở ngây thơ
Đông khuyên đầy tớ đừng xu nịnh
Đông bảo chủ nhân chớ phỉnh phờ
Đông hết xuân về tươi nắng mới 
Đông vui đèn nến ấm bàn thờ .
Phan Tự Trí – 09-10-2016

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

MỪNG “CHIỀU ĐI” Phan Tự Trí và Thi Hữu


















Chiều về trên sông Ô Lâu
BÀI XƯỚNG
MỪNG “CHIỀU ĐI”
Bốn mươi năm ngẫm để “Chiều đi”*
Đủ biết trần gian trọn những gì
Rũ khỏi trí tàn bao nghiệp ác
Tích vào tâm sáng chút từ bi
Mỗi trang giấy tựa phơi hồn phú
Từng chữ mực như thấm lệ thi 
Lãm Nguyệt mười phương tề tựu cả
Mừng cho thơ bạn mãi xuân thì.
Phan Tự Trí – 01-10-2016
BÀI HỌA
MỪNG ANH
Mừng anh có tuyển tập “Chiều Đi”
Ấp ủ bao lâu chẳng quấy gì
Đã tính phôi pha vòng hỷ lạc
Nhưng còn vướng víu chút sầu bi
Văn chương thánh thoát muôn hồn nhạc
Phú xướng thâm trầm vạn tứ thi
Bạn hữu đang mong ngày tạn mặt
Như chờ ngọn gió buổi xuân thì.
Thủy Lâm Synh
Oct. 01, 2016
CHÀO MỪNG TÁC PHẨM “CHIỀU ĐI”
Hay tin ra mắt tập “Chiều đi”
Góp nhặt tâm tư chẳng quảng gì
Hòa nhập thiên nhiên nhiều cảm xúc
Xa rời thế sự lắm sầu bi
Yêu người văn hữu đôi dòng phú
Mến bạn tâm giao mấy vận thi
Hớn hở chào mừng tác phẩm mới
Đóa hoa hàm tiếu buổi đương thì.
Huế, mùa Thu Bính Thân - 02/10/2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
TUNG CÁNH CHIỀU ĐI
Bóng lữ phù trần đến phải đi
Ngày qua chiêm nghiệm,nói năng gì
Câu thơ gói mảnh đời phiêu hốt
Phiến nhạc khơi tình khúc mẫn bi
Đã rõ vui vầy như thoảng khói
Và hay khổ lụy tựa trường thi
An nhiên cánh hạc trời phương ngoại
Mưa nắng càn khôn chuyển hợp thì.
Lý Đức Quỳnh
CHIỀU ĐI...
Chiều đi...lặng lẽ bước thu đi
Lá úa bên song luyến nhớ gì?
Hiên nguyệt phôi pha màu ảo ảnh
Chuông chùa lắng đọng nỗi sầu bi
Chưa tròn mộng ước câu Đường luật
Vẫn thắm ngọt ngào nét Cổ thi
Mấy chục năm qua đời vắng lạnh
Ngày xanh dẫu tiếc cũng qua thì !
Thy Lệ Trang
MỪNG BẠN XUẤT BẢN THƠ
Nhìn những mùa trăng đến lại đi
Bên Hiên Lãm Nguyệt nghĩ suy gì ?
Giữ tâm an định không xao động
Hiểu nghĩa vô thường chẳng lụy bi
Gởi gấm tâm tư qua tuyển tập
Chắt chiu câu chữ với Đường thi
Hoa thơm một đóa vừa khai nhụy
Hương ngát đà lan tỏa tức thì.
Sông Thu
THI TẬP ‘CHIỀU ĐI’
Vừng hồng tô điểm sách ‘Chiều đi’
‘Nguyệt Lãm’ thư tùng phụng hiến gì!
Tứ hải thâm tình vòng pháp lụy
Mười phương nghĩa cả bát tâm bi
Nhân gian lắng đọng bao kinh điển
Thế tục khơi sâu lắm ý thi
Sóng sánh đặc thù giòng trí tuệ
Trăm vần đua nở mãn khai thì.
Hải Rừng
2/10/2016
MỪNG HUYNH Lê Đăng Mành
Vừa nghe Nguyệt Lãm có "Chiều đi"
Phấn khởi mừng vui,biết nói gì?
Rèn trí tu thân trừ khổ não
Bồi tâm luyện tánh bỏ ai bi
Quanh năm cho dẫu bình khô rượu
Suốt tháng không hề túi cạn thi
Cầu chúc Lê huynh tăng tuổi thọ
Hồn thơ chẳng kém lúc đương thì
Thanh Hoà
TRĂNG AN NHIÊN
“Tung hoành trục khoán”
MẢNH NGUYỆT VÔ NGÔN NÊN MÃI THẾ
PHÙ VÂN HỮU THUYẾT CỨ THÔI THÌ…

MẢNH đời lặng lẽ giữa về,đi..
NGUYỆT vốn an nhiên chẳng ngại gì
ý thường cư vì tánh thiện
NGÔN hằng vẫn trụ bởi tâm bi
NÊN hay lõm bõm tìm tân pháp
MÃI cố ân cần đọc cổ thi
THẾ phải trầm tư đừng có giống
PHÙ VÂN HỮU THUYẾT CỨ THÔI THÌ…
Lê Đăng Mành
THANH THẢN CHIỀU ĐI
“Tung hoành trục khoán”
Mừng bạn phú thơ ngời nguyệt lãm
Chúc huynh tâm ý liễu thời thì”
Mừng người thanh thản bước êm đi
Bạn mãi lắng trong chẳng vướng gì
Phú ướp chơn như t
ươi trí tuệ
Thơ tô liễu ngộ sáng từ bi
Ngời quê tha thiết tình thơ phú
Nguyệt tỏ vấn vương nghĩa hữu thi
Lãm sáng chữ lời vươn tuyệt diệu
Chúc huynh tâm ý liễu thời thì .

Chúc bốn mươi năm ươm lãm nguyệt
Mừng trên sáu chục sưỡi chiều thì .
Chúc huynh thỏa nguyện khúc chiều đi
Bốn chục niên trường ước những gì
Mươi mấy câu từ tròn dạ x

Năm ba ý vận thắm tâm bi
Ươm mầm vô úy phú thơ việt
Lãm rọi hữu vô đường luật thi
Nguyệt hạ trăm năm trườn bất động
Mừng trên sáu chục sư
i chiều thì .
LÊ SỸ THU
ĐỜI CÒN NGẪU HỨNG
Năm qua tháng lại tuổi đời đi
Chớp mắt nhân gian thấy có gì
Sớm tối lo toan cùng hỷ nộ
Trưa chiều nghĩ ngợi với sầu bi
Số may lòng nặng duyên chữ nghĩa
Vận phúc tình đầy nghiệp văn thi
Ngẫu hứng ngày ngày đều hiện hữu
Còn vui mãi mãi kiếp xuân thì ...
HOÀNG HẢO
ĐÓN ĐỢI CHIỀU ĐI
Đăng mành đón đợi sách "chiều đi"
Xuất bản vừa xong thật sướng gì
Khổ luyện đêm ngày quên sức lực
Trui rèn năm tháng bởi lòng bi
Vần thơ lai láng hồn non nước
Nét bút thâm trầm nghĩa sử thi
Thoả trí tang bồng bên tuổi hạc
Bách niên giai lão đẹp xuân thì.
Hải Đăng
ĐỜI THI NHÂN
Vượt sáng sang chiều mở bước đi
Cần sao vẹn thỏa dẫu ra gì
Cho lòng rõ đạo phai miền ác
Để dạ tinh từ thắm ngã bi
Vẫn mở tình thâm bền cạnh phú
Luôn dàn ái rạng vững kề thi
Đời vui nụ kết thành hoa cả
Cụng chén trà quê tỏ mãi thì
Nguyễn Kháng
03.10.2016
MỪNG HUYNH
Thỏa chí tang bồng, mỏi bước đi
Bao năm sách mực chẳng mong gì
Chỉ mơ chép lại vần thơ ấm
Để lặng quăng dần cuộc mộng bi
Lãm Nguyệt Hiên chờ tình bạn hữu
Đăng Mành bút lộng áng đường thi
Mừng huynh một đóa hoa viên mãn
Mặc bóng chiều trôi, vẫn ngỡ thì...
Nguyễn Gia Khanh
MỪNG THI TẬP "CHIỀU ĐI "
Chúc mừng ra mắt tậpCHIỀU ĐI
Tình bạn phận em biết nói gì
 
Chí nguyện năm dài thêm ổn trí
 
Chuyên cầu tháng rộng bớt sầu bi
 
Tâm an lục khắc luôn bình phú
 
Tánh tịnh ngũ thời mãi họa thi
 
Lãm Nguyệt Đăng Mành vui sống khoẻ
 
Án văn câu chữ cứ
nên thì 
Kính họa :Thảo Phước
VỀ HAY ĐI?
Chiều về sao lại bảo chiều đi?
Chẳng lẻ là huynh đã ngộ gì?
Đã hết đam mê xa luyến ái.!
Không còn say đắm tránh sầu bi.?
Tâm tư tỏ rõ qua ngâm phú,
Ý tứ thâm trầm gửi vịnh thi.
Mừng bạn đôi câu xin bỏ lỗi.
Tưởng như quay lại thuở xuân thì.
Hoành Trần
3/10/16
MỪNG "CHIỀU ĐI"
Để bước vào đời tập bước đi
Bốn mươi năm nghiệm thử nên gì
Một thời binh biến trời đau xót
Bao thảm trạng bày nét kịch bi
Đốn ngộ tâm thiền vui đạo hạnh
Dần soi bản thể nghiệm đông thì
“Chiều đi” mấy quãng đường duyên mở
Lãm Nguyệt đêm vàng nhả vận thi!
Nguyễn Đắc Thắng
TẬP THƠ TRONG SÁNG
Mỗi CHIỀU ngắm lại quãng đường ĐI
Giữ lại điều chi tránh chuyện gì.
Bài học thêm nhiều nâng vạn hỉ
Tâm hồn càng rạng gạt muôn bi.
Quê hương ấm cúng Đông An xá
Sức sống chan hòa Lãm Nguyệt thi.
Hun đúc chắt chiu câu chữ thuận
“Tập thơ” trong sáng giữa đương thì .
Trần Như Tùng
RA MẮT T
Bốn mươi năm đợi bóng “CHIỀU ĐI”
Công sức bao nhiêu có tiếc gì
Thơ phú nâng niu từ trứng nước
Văn chương thâm thúy tỏa hồn thi
Bạn bè thân thuộc mừng thành quả
Lãm Nguyệt tưng bừng sáng ánh bi*
“Đứa bé tinh thần” mang hạnh phúc
Mừng Đường thi tập tuổi đương thì !
NSCANADA
*ÁNH T Ừ BI
XEM TẬP CHIỀU ĐI
Xem qua coi lại “ TẬP CHIỀU ĐI
Ngẫm nghĩ bao năm biết nói gì
Gói gém tình riêng qua ý tứ
Nâng niu cảm tác trải sầu bi
Vườn thơ ân ái tình chung thủy
Đổi ngẫu tường minh nghĩa luật thi
Hun đúc rèn tu giàu trí tuệ
Xoay vần chuyển thế hợp theo thì
05-10-2016 - Hồ Hắc Hải
MỪNG TRANG CHỦ
Kỷ niệm là đây những chuyến đi
Dù đường lắm nẻo tựa như gì
Sông ngăn núi ngáng không buồn chán
Nắng dập mưa vùi chẳng chút bi
Mến nghĩa thơ văn trao bạn hữu
Giao tình thư pháp tặng người thi
Đăng Mành trang chủ vui mời khách
Lãm Nguyệt sân chơi mãi hợp thì .
Võ Làng Trâm
CHÚC MỪNG ANH
“Tung hoành trục khoán”
Mừng anh thơ phú ngời Hiên Nguyệt*
Vui tuổi bốn mươi** trải mộng thì

Mừng chúc tao đàn vững bước đi
Anh gôm tâm sự, quý hơn gì…
Thơ lòng lắng dịu giàu nhân ái
Phú cảnh thâm trầm đẹp đại bi
Ngời biển ân tình trao tứ hải 
Hiên khơi nghĩa bạn tặng Đường thi
Nguyệt luôn sáng tỏ soi đường thế 
Vui tuổi bốn mươi** trải mộng thì.
Đức Hạnh
02.10.2016
*"Chủ biên" Lãm Nguyệt Hiên
**Trải tâm sự trong 40 năm, nay đã xuất bản tập thơ “Chiều Đi”
TẶNG CHIỀU ĐI
Trải tháng, năm dài mỗi bước đi
Trườn qua gió, bụi những mong gì ?
Chuyên cần dưỡng cội trong hồi thái
Đủng đỉnh trau mầm giữa lúc bi
Mái cọ tâm thiền đua kẻ sỹ
Hiên lầu lãm nguyệt hội tình thi
Quăng hồn trượt giữa chiều đi tới
Lặng sóng Ô Lâu, nắng chuyển thì .
8 - 10 - 2016
Phạm Duy Lương
CHIỀU ĐI
Sao vương Lãm Nguyệt, lại Chiều Đi
Giăng mắc tình ai, biết nói gì
Thương kẻ lạc loài, nhiều khổ ải
Giận đời chìm nỗi, lắm sầu bi
Mượt mà lời đẹp qua con chữ
Sâu sắc ý hay bởi áng thi
Đổ bóng hoàng hôn, mây ngũ sắc
Hiên này trăng chiếu đã bao thì.

Văn Thanh