PHÚ VU LAN !
(Kính dâng Hương Linh những Bà Mẹ Quê đã qua đời !)
NHỚ MẸ!
Cơn may lất phất - đàn cầu siêu giải tội hương hồn
Giọt ngâu lay bay - pháp báo hiếu vu lan thắng hội!
Sầu xuân trước Mẹ cởi hạc cao đăng
Tủi thu nay con dâng văn hối lỗi
Nhớ Mẹ xưa !
Buồn thân thục nữ khi nhà cửa tả tơi
Tủi phận thuyền quyên lúc xóm làng chìm nổi
Dù là nữ tử, luôn băn khoăn nguồn cội giống nòi,
Chẳng phải nam nhi, vẫn đau đáu – tông đường dòng dõi.
Thừa hưởng gia phong dạy dỗ - vào thềm, gọi dạ trình vâng,
Tuân hành nền nếp bảo ban - ra ngõ, kêu thưa nghe hỏi.
Thương kính thay!
Mẹ xuất giá - cũng được chỗ môn đăng,
Người vu quy- thường nhằm nơi hộ đối.
Câu tứ đức - Mẹ chăm nuôi nam nữ tử tôn, giáo niên chỉ ấu, rạng rỡ gia nương,
Chữ tam tòng - Người phụng dưỡng tứ thân phụ mẫu,đưa lão tiễn già, vẻ vang nguồn cội.
Mười tám đã sanh con trưởng, chưa qua kiêng ,miệng nhai cơm búng đã tất bật tay xách vai mang,
Bốn mươi dư có đứa sau, vẫn còn cữ, lưỡi lừa cá xương mà vội vàng lưng khom đầu đội.
Khổ thân mẹ ngày phơi bóng, cấy mướn đổi cơm, lo bên trái đứa sài đứa đẹn, hậu vận đày đọa tối tăm
Thương phận người đêm chong đèn, vá thuê* bòn thuốc, chăm phía phải thằng sởi thằng ban, tương lai mịt mù trôi nổi.
Rủi mấy đứa đậu mùa dịch bệnh, từ tạ oan khiên, héo hon lòng Mẹ, thảm quá trời ơi!
Sót nhiêu thằng khói lửa chiến tranh, chia lìa tức tưởi, chua xót hồn cha, tội chưa đất hỡi…!?
Hỡi Mẹ ơi!
Sáu mươi tuổi Mẹ nhẹ gót về cõi liên trì
Mười hai xuân con dấn thân trú bờ cát bụi.
Vĩnh biệt Mẹ, trời đất cảm thương
Tiễn đưa người, nước mây hờn dỗi !
Chín tháng cưu mang cúc dục, mấy muôn kiếp đền đáp mới xong
Ba năm bú mớm cù lao, biết bao đời báo bồi cho nổi!
Tội bất hiếu chính là con đó, khổ thân Cha tàn lụi khô cằn,
Đồ vong ơn cũng tại nó đây, sầu dáng Mẹ, nhạt phai già cỗi
Thương kính thay!
Còn tại thế nhún nhường hòa nhã, gương tốt mãi lưu…
Lúc sanh tiền nhẫn nhịn khiêm cung - hương thơm còn gởi..!
Với làng mạc sức xây sức dựng, lòng bao dung chẳng ngại thế gia,
Cùng xóm giềng tay đắp tay bồi, tâm độ lượng không nề cai đội.
Dãi nắng hạ phơi mình cùng đất, vai gánh vai gồng, dụm dành không đủ , xót xa quay quắt triền miên
Dầm mưa đông bán mạng cùng trời, lưng đai lưng cõng, bòn mót chẳng dư, đớn đau cằn cỗi
Nhân nay !
Đón mùa tự tứ, phụng đề hai chữ cầu xin
Gặp buổi giải oan, kính viết mấy câu sám hối
Mai đây nguyện bỏ tâm tàm quý, sửa tánh bớt sai lầm
Mốt nọ xin chừa ý tham sân, giục lòng luôn sửa lỗi.
Lòng sám tội liền tiêu
Tội tòng do tâm khởi…!
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Nguyện xin cửu huyền thất tổ
Cha Mẹ nhiều đời – vãng sanh cực lạc
Thượng văn cúng dường
LĐM Phụng bút!
*Thế kỷ trước ở miền quê thường đi vá áo quần thuê
(Kính dâng Hương Linh những Bà Mẹ Quê đã qua đời !)
NHỚ MẸ!
Cơn may lất phất - đàn cầu siêu giải tội hương hồn
Giọt ngâu lay bay - pháp báo hiếu vu lan thắng hội!
Sầu xuân trước Mẹ cởi hạc cao đăng
Tủi thu nay con dâng văn hối lỗi
Nhớ Mẹ xưa !
Buồn thân thục nữ khi nhà cửa tả tơi
Tủi phận thuyền quyên lúc xóm làng chìm nổi
Dù là nữ tử, luôn băn khoăn nguồn cội giống nòi,
Chẳng phải nam nhi, vẫn đau đáu – tông đường dòng dõi.
Thừa hưởng gia phong dạy dỗ - vào thềm, gọi dạ trình vâng,
Tuân hành nền nếp bảo ban - ra ngõ, kêu thưa nghe hỏi.
Thương kính thay!
Mẹ xuất giá - cũng được chỗ môn đăng,
Người vu quy- thường nhằm nơi hộ đối.
Câu tứ đức - Mẹ chăm nuôi nam nữ tử tôn, giáo niên chỉ ấu, rạng rỡ gia nương,
Chữ tam tòng - Người phụng dưỡng tứ thân phụ mẫu,đưa lão tiễn già, vẻ vang nguồn cội.
Mười tám đã sanh con trưởng, chưa qua kiêng ,miệng nhai cơm búng đã tất bật tay xách vai mang,
Bốn mươi dư có đứa sau, vẫn còn cữ, lưỡi lừa cá xương mà vội vàng lưng khom đầu đội.
Khổ thân mẹ ngày phơi bóng, cấy mướn đổi cơm, lo bên trái đứa sài đứa đẹn, hậu vận đày đọa tối tăm
Thương phận người đêm chong đèn, vá thuê* bòn thuốc, chăm phía phải thằng sởi thằng ban, tương lai mịt mù trôi nổi.
Rủi mấy đứa đậu mùa dịch bệnh, từ tạ oan khiên, héo hon lòng Mẹ, thảm quá trời ơi!
Sót nhiêu thằng khói lửa chiến tranh, chia lìa tức tưởi, chua xót hồn cha, tội chưa đất hỡi…!?
Hỡi Mẹ ơi!
Sáu mươi tuổi Mẹ nhẹ gót về cõi liên trì
Mười hai xuân con dấn thân trú bờ cát bụi.
Vĩnh biệt Mẹ, trời đất cảm thương
Tiễn đưa người, nước mây hờn dỗi !
Chín tháng cưu mang cúc dục, mấy muôn kiếp đền đáp mới xong
Ba năm bú mớm cù lao, biết bao đời báo bồi cho nổi!
Tội bất hiếu chính là con đó, khổ thân Cha tàn lụi khô cằn,
Đồ vong ơn cũng tại nó đây, sầu dáng Mẹ, nhạt phai già cỗi
Thương kính thay!
Còn tại thế nhún nhường hòa nhã, gương tốt mãi lưu…
Lúc sanh tiền nhẫn nhịn khiêm cung - hương thơm còn gởi..!
Với làng mạc sức xây sức dựng, lòng bao dung chẳng ngại thế gia,
Cùng xóm giềng tay đắp tay bồi, tâm độ lượng không nề cai đội.
Dãi nắng hạ phơi mình cùng đất, vai gánh vai gồng, dụm dành không đủ , xót xa quay quắt triền miên
Dầm mưa đông bán mạng cùng trời, lưng đai lưng cõng, bòn mót chẳng dư, đớn đau cằn cỗi
Nhân nay !
Đón mùa tự tứ, phụng đề hai chữ cầu xin
Gặp buổi giải oan, kính viết mấy câu sám hối
Mai đây nguyện bỏ tâm tàm quý, sửa tánh bớt sai lầm
Mốt nọ xin chừa ý tham sân, giục lòng luôn sửa lỗi.
Lòng sám tội liền tiêu
Tội tòng do tâm khởi…!
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Nguyện xin cửu huyền thất tổ
Cha Mẹ nhiều đời – vãng sanh cực lạc
Thượng văn cúng dường
LĐM Phụng bút!
*Thế kỷ trước ở miền quê thường đi vá áo quần thuê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét