THƠ GIỌNG DÀ QUÊ
“ TRỊ THIÊN!”
BÀI XƯỚNG
CHUYỆN LŨ TRÀN!
Chòm hỏm ngồi nhìn nác bạc
dâng
Mà nghe Bọ kể chuyện côi làng
Cấy dôông cạo tréc - dai khoai
sôống
Ôông mụ vét nồi- dá sắn trân
Trào rọng phơi mao eng lẩn
thẩn
Đìa rau ngâm rẹn út bần thần
Mùa ơi .. trệt kẹng rồi e khổ
!
Nợ réo mần răng cứ túm quần*…
LêĐăngMành
*Nợ đòi giả đò đi …nớ
BÀI HỌA
LỤT RỒI
Mưa hoài rớt giọt nác tràn dâng
Rác rưởi bè trôi tấp cổng làng
Đại khổ cho rồi cơm lôộng chôộng
Ui dào bực não sắn đần trân
Vôồng nưa nỏ kịp đà chôn vía
Trộ gió vờn qua đã khiếp thần
Chó vịt heo gà lên chỏm ngỏm
Mà ôông hướng biển mãi bo quần./.
15.09.2015
Thích Tín Thuận
Mưa hoài rớt giọt nác tràn dâng
Rác rưởi bè trôi tấp cổng làng
Đại khổ cho rồi cơm lôộng chôộng
Ui dào bực não sắn đần trân
Vôồng nưa nỏ kịp đà chôn vía
Trộ gió vờn qua đã khiếp thần
Chó vịt heo gà lên chỏm ngỏm
Mà ôông hướng biển mãi bo quần./.
15.09.2015
Thích Tín Thuận
NGHE ĐÀI
Đài noái quê miềng nác bạc dâng,
Mà răng thương quá chốn quê làng.
Mất mùa gạo nhão dai khoai sượng,
Trái vụ bắp khô dá sắn trân.
Nghe bão mặt mày như hết vía,
Thấy giông chân cẳng chẳng còn thần.
Cảnh tình khổ rứa không lo hí,
Mà mãi rên than chuyện mất quần,
Nhatthuyh
Đài noái quê miềng nác bạc dâng,
Mà răng thương quá chốn quê làng.
Mất mùa gạo nhão dai khoai sượng,
Trái vụ bắp khô dá sắn trân.
Nghe bão mặt mày như hết vía,
Thấy giông chân cẳng chẳng còn thần.
Cảnh tình khổ rứa không lo hí,
Mà mãi rên than chuyện mất quần,
Nhatthuyh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét