TUỆ GIÁC
Thiên đàng cực lạc chỉ đây thôi
Tám gió yên rồi mới thảnh thơi
Dưỡng dạ khoan hòa như mặt đất
Nuôi tâm rộng lượng tợ gầm trời
Biết thân bất tịnh nhưng thuần khiết
Rõ pháp vô thường lại nhuận tươi
Bất giảm vô tăng mà thẩm thấu
Thì không lường đếm của ta,người
Như Thị
BÀI
HỌA
TUỆ GIÁC
Vũ trụ ao làng cũng thế thôi
Tâm bình tánh lặng mới an thơi
Kim cang quán rõ cùng non thẳm
Bát nhã chiếu soi tận biển trời
Lửa độc bốn mùa cây héo úa
Gió lành suốt tiết lá xanh tươi
Bất sinh bất diệt thành vô nhị
Ngũ uẩn giai không Phật dạy người
Trần Ngộ (kính họa )
Vũ trụ ao làng cũng thế thôi
Tâm bình tánh lặng mới an thơi
Kim cang quán rõ cùng non thẳm
Bát nhã chiếu soi tận biển trời
Lửa độc bốn mùa cây héo úa
Gió lành suốt tiết lá xanh tươi
Bất sinh bất diệt thành vô nhị
Ngũ uẩn giai không Phật dạy người
Trần Ngộ (kính họa )
TUỆ GIÁC
Ảo mộng hư danh quá lắm thôi
Hãy ngừng cho nước ngọt dòng thơi
Từ bi chất phác nương lòng Bụt
Thanh tịnh uy nghiêm thấu ý Trời
Pháp tướng thầy khai luôn đỏ thắm
Thiền tâm ngã mở mãi xanh tươi
Trần gian như thị thêm hoan hỷ
Mạnh bước đường tu trọn kiếp người.
Ảo mộng hư danh quá lắm thôi
Hãy ngừng cho nước ngọt dòng thơi
Từ bi chất phác nương lòng Bụt
Thanh tịnh uy nghiêm thấu ý Trời
Pháp tướng thầy khai luôn đỏ thắm
Thiền tâm ngã mở mãi xanh tươi
Trần gian như thị thêm hoan hỷ
Mạnh bước đường tu trọn kiếp người.
Phan Tự Trí
TÌM TRONG VỎ HÉO
Yêu thơ bạn viết có vần thơi
Muốn họa mà sao khó quá trời.
Tri thức văn chương dường trốn cả
Ngôn từ dân dã cũng chuồn thôi.
Đời đà trong sach làm bao việc
Giờ chịu già nua gióng mọi người.
Nghĩ được đến đâu đành viết đó
Tìm trong vỏ héo chút gì tươi .
Trần Như Tùng
Yêu thơ bạn viết có vần thơi
Muốn họa mà sao khó quá trời.
Tri thức văn chương dường trốn cả
Ngôn từ dân dã cũng chuồn thôi.
Đời đà trong sach làm bao việc
Giờ chịu già nua gióng mọi người.
Nghĩ được đến đâu đành viết đó
Tìm trong vỏ héo chút gì tươi .
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét