UỐNG
RƯỢU VỚI BỤI ĐỜI
Mới
xỉn hôm qua nay còn lạng quạng,
Bằng
hữu công viên mở mắt đã gầy sòng.
Bàn
tay vẫy, uống cùng em, hảo hán,
Đệ
huynh mà, từ chối cũng không xong.
Thằng
kiếp trước chắc là con nhà võ,
Nên
rành chiêu khoét vách leo tường,
Thằng
“chà đồ nhôm”, thằng chuyên gia … móc bọc,
Thằng
con đại gia mà chẳng chịu đến trường!
Ta
trước chắc mua bằng tiến sĩ,
Nên
bây giờ ba trợn thứ văn chương.
Dù
huynh đệ áo quần lem luốc,
Mà
hết mồi miếng cóc bẻ làm đôi.
Hơn
bao kẻ dùng ma mưu quỷ chước,
Vì
lợi danh mà chường mặt bôi vôi!
Kẻ
bụng đói nên mới đi ăn cắp,
Kẻ
không nhà nên đành ngủ công viên.
Nếu
chẳng may gặp nhằm khi tổ trát,
Thì
là ngày uống nước lã thay cơm.
Mặc
huynh là ai, mặc đệ là ai,
Gặp
giữa dòng đời ít trong nhiều đục.
Lại
giữa chợ đời ít vinh nhiều nhục,
Rượu
giang hồ mình cứ uống cho say.
Nhìn
thằng đời mặt tròn mặt méo,
Mình
uống đi, rồi cứ "xổ nho" tràn.
Huynh
làm thơ, chửi thề cho rộng đường chữ nghĩa
Đệ
bụi đời, cho thêm mạnh câu văn.
Kha
Tiệm Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét