BÀI XƯỚNG
ĐÔNG
“Thủ
nhất thanh”
Đông lạnh nhện buồn biếng nhả tơ
Đông che nhật nguyệt cũng xa mờ
Đông trau nghiên bút lay con chữ
Đông chuốt tứ vần láy nhịp thơ
Đông quất vỉa hè thêm đểnh đoảng
Đông chan xó chợ mãi bơ phờ
Đông cần xích lại mà chia sẻ
Đông đợi thương yêu bớt thẫn thờ
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
ĐÔNG
Đông về thấp thoáng nhện giăng tơ
Đông đến nôn nao chiếc bóng mờ
Đông trải làn mây khơi ý nhạc
Đông tràn suối nước gợi nguồn thơ
Đông phù sa ướp đồng màu mỡ
Đông lụt bão trườn cảnh bơ phờ
Đông nối thu phai hòa xuân đượm
Đông luôn vời vợi chẳng ơ thờ .
Lê sĩ thu
ĐÔNG
Đông về thấp thoáng nhện giăng tơ
Đông đến nôn nao chiếc bóng mờ
Đông trải làn mây khơi ý nhạc
Đông tràn suối nước gợi nguồn thơ
Đông phù sa ướp đồng màu mỡ
Đông lụt bão trườn cảnh bơ phờ
Đông nối thu phai hòa xuân đượm
Đông luôn vời vợi chẳng ơ thờ .
Lê sĩ thu
ĐÔNG
Đông vừa ghé cửa ngó guồng tơ.
Đông kéo mưa đan nước phủ mờ.
Đông rét nên lòng buông nhạt ý,
Đông buồn khiến dạ bớt nồng thơ.
Đông cười nửa miệng như mai mỉa
Đông mếu tròn môi giống phỉnh phờ.
Đông đến yếu già không chịu nổi,
Đông qua hương khói để tôn thờ.
Hoành Trần
8/10/16
Đông vừa ghé cửa ngó guồng tơ.
Đông kéo mưa đan nước phủ mờ.
Đông rét nên lòng buông nhạt ý,
Đông buồn khiến dạ bớt nồng thơ.
Đông cười nửa miệng như mai mỉa
Đông mếu tròn môi giống phỉnh phờ.
Đông đến yếu già không chịu nổi,
Đông qua hương khói để tôn thờ.
Hoành Trần
8/10/16
ĐÔNG
Đông tàn sen ngó đợi đào tơ
Đông nhớ gương trong chút bụi mờ
Đông giận càng thương thời vụng dại
Đông buồn thêm tiếc thuở ngây thơ
Đông khuyên đầy tớ đừng xu nịnh
Đông bảo chủ nhân chớ phỉnh phờ
Đông hết xuân về tươi nắng mới
Đông vui đèn nến ấm bàn thờ .
Phan Tự Trí – 09-10-2016
Đông tàn sen ngó đợi đào tơ
Đông nhớ gương trong chút bụi mờ
Đông giận càng thương thời vụng dại
Đông buồn thêm tiếc thuở ngây thơ
Đông khuyên đầy tớ đừng xu nịnh
Đông bảo chủ nhân chớ phỉnh phờ
Đông hết xuân về tươi nắng mới
Đông vui đèn nến ấm bàn thờ .
Phan Tự Trí – 09-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét